Em giận anh rồi, đất trời cùng nghiêng ngả
Nắng cuối ngày tàn tạ rụi cong queo
Gió thở dài lê mây xám ngang chiều
Đêm sập xuống với bao nhiêu khắc khoải
Em giận anh rồi, cho mưa buồn rơi mãi
Tiếng dế nỉ non, xe xắt dại tâm hồn
Đất sũng nước, nhạt nhòa dấu hoàng hôn
Lá lìa cành giữa cô đơn day dứt
Em giận anh, bỏ mình em đơn chiếc
Ôm nỗi nhớ mong tím biếc những ngày dài
Mỏi mòn dần theo năm tháng phôi phai
Đành lặng lẽ, sợ lòng ai chua xót
Cứ nói giận, khi trái tim dịu ngọt
Chỉ muốn thì thầm thẽ thọt cùng anh
Yêu nhiều lắm, giận sao nổi cho đành
Hẹn anh nhé, mùa tình xanh lại thắm
Giận mà thương, dẫu góc trời xa thẳm
Chẳng biết anh còn giữ nắng trong tim?
Có nhớ tới em với những dòng tin
Qua E-Mail gửi nỗi niềm sâu kín?
TSB
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen