Seiten

Dienstag, 21. April 2015

Gọi đò

Bài này TSB viết tặng một người anh từ lâu lắm, khi xót xa nghe anh đi tìm "con đò" yêu thương, nửa trái tim anh lỡ trao cho người ấy, nhüng....



Con đò của anh xa xôi cách trở
Như mảnh trăng em khuyết nửa trong hồn
Cứ mỗi chiều về nhuộm tím hoàng hôn
Lại xao xác, bồn chồn đi tìm bạn

Đò ơi đò! Xin đừng xuôi tả ngạn
Đừng men dòng đi ngược mạn sông trăng!
Hãy về cùng anh, Bến nước dịu dàng
Ấp ủ Đò giữa muôn ngàn giông bão.

Bến lưu tình, dẫu sông đời chao đảo
Vẫn đợi chờ trong khao khát em yêu
Đò ơi đò! Xa cách nhớ bao nhiêu
Bến lặng thầm trong mỗi chiều mong ngóng

Câu gọi đò nghe âm vang, sâu thẳm
Trái tim tình yêu lắng đọng xót xa!
Đem cả cuộc đời trao tặng người ta

Khi xa vắng, anh gọi đò ….tha thiết.

TSB

Đất nước tôi và Đến bao giờ?


TSB vô tình đọc được bài "Hội mừng công" này của Hồ Hắc Hải (có lẽ cái tên giống người) bên trang anh Lý Đức Quỳnh, (một người bạn mới quen), tự dưng thấy sượng sùng cho giới mang tiếng là có học, cũng "biết làm thơ" này quá. Không biết anh ta có biết những gì đang xảy ra hàng ngày như thế này ở VN không nhỉ? 

Sự khác biệt quá lớn giữa nhà dân và nhà quan 


HỘI MỪNG CÔNG
Bốn chục năm qua thống nhất rồi
Thắm tình Nam Bắc rạng muôn nơi
Quân dân đồng thuận luôn xây dựng
Lương giáo đoàn viên mãi đắp bồi
Giữ vững biên cương xây xã tắc
Gia tăng kinh tế dựng trang đời
Dân giàu nước mạnh bền chân bước
Gấm vóc Việt Nam rạng sáng ngời
Hồ Hắc Hải VN




Đất nước tôi

Thống nhất mang danh chỉ thế thôi
Vết thương rỉ máu đã lâu rồi
Đảo mình Trung Quốc chiếm xây dựng
Tầng lớp đảng viên giầu ngất trời
Bán hết đất, rừng - đâu xã tắc?
Nợ cho con cháu đến muôn đời
Dân nghèo đói khổ đâu đường bước?
Đất mẹ đau thương quá tả tơi
TSB sửa 21.04.15
















Mẹ liệt sĩ với những tấm văn bằng "Tổ quốc ghi công", không cứu được nhà mẹ bị cướp


SÔNG DÀI BIỂN RỘNG
Sông quê khát vọng nối liền rồi
Mà nước xa nguồn vẫn rẽ nơi
Quá khứ đau qua miền đất lở
Tương lai phúc đón buổi non bồi
Còn gì hóa giải bên tàn cuộc
Góp hết hòa chung phía mở đời
Bác dặn năm châu vai sánh bạn
Dòng khơi độ lượng chảy trong ngời !
Lý Đức Quỳnh_ĐNai


Biết bao giờ?

Non sông liền giải quá lâu rồi 
Đau khổ vẫn còn ngự khắp nơi
Cướp đất đuổi dân không chốn ở
Oan khiên năm tháng có ai bồi?
Hỡi ôi, "chiến thắng" khi tàn cuộc
Ngỡ tưởng dân đen sẽ đổi đời
Hòa giải mà sao còn rẽ bạn?
Bao giờ nước Việt mới bằng người?

TSB

VN đang tiến lên XHCN

Bệnh nhân và người nhà nằm chờ ở sân BV Ung bướu TP HCM 


















Văn hóa các quan có xe mang "biển số xanh"




















Những đứa trẻ ăn xin....

























Và bán vé số .....




















Những đứa trẻ phải làm việc giúp bố mẹ quá sớm.....
















Những đứa trẻ phải phơi nắng cùng mẹ ngoài đồng....






















Và ....đây là tài sản nổi của Phó thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc, theo trang Chân dung quyền lực


Và... phòng tiếp khách cực kỳ xa hoa tại dinh thự riêng của cựu Tổng BT ĐCSVN Nông Đức Mạnh (bên trái) và phòng tiếp khách của TT Obama tại nhà Trắng (bên phải)


Sonntag, 19. April 2015

Hai bài thơ họa của TSB bên trang Blog của anh Quỳnh Lý Đức















1*/ THƠ TUỔI GIÀ
Thơ mời bạn họa Tết vui chơi
Năm tháng đi qua cả cuộc đời
Bóng xế lại thương khi bóng đứng
Trăng tròn muốn nhớ lúc trăng vơi
Công danh cũng đã như như thế
Sự nghiệp chừng xem vậy vậy thôi
Thế sự nhân tình muôn thuở, kệ!
Câu thơ chén rượu, tiếp xin mời./.
                            Nguyễn Thanh Xuân (87 tuổi)
Địa chi: 487/2 Đường Cổ Nhuế, P. Cổ Nhuế 2  Quận Bắc Từ Liêm, Thành phố Hà Nội


 
1/ Không thể
Dài râu, bạc tóc mới dong chơi
Lấm chấm hoa râm vẫn sự đời
Chẳng thể quay lưng lạnh lùng đứng
Mặc cho thế sự lúc đầy vơi
Dẫu rằng biết sức như như thế
Có muốn xoay vần, vậy vậy thôi
Vận nước lâm nguy, không nỡ kệ
Thơ lòng lên tiếng, họa đôi lời

Tiếng Sóng Biển

TQ đã xây xong hoàn chỉnh đường băng trên đảo Gạc Ma của VN


BỆNH CỦA ĐỜI
Bây chừ văn hóa học đòi Tây
Gạn lọc tinh hoa hẳn đã may
Định hướng mà như không hướng định
Quay thời cứ để mặc thời quay
Con Rồng thỏa chí về tung biển
Cháu Lạc đan lòng đợi bó tay
Ở giữa quê dòng truyền thống chảy
Nghe đau ú ớ buổi đi đày !
                                             Lý Đức Quỳnh
                                           ĐN-14/4/2015

2/ Loay hoay

Muốn giữ Biển Đông, nhưng chửi Tây
Đòng đưa hai mặt để cầu may
Ngoại xâm hô chống, nhưng không chống
Xoay tới tìm phương chẳng thể xoay
Trung Cộng điềm nhiên xây lấn biển
Việt Nam “đồng chí” phải buông tay
Nước nhà ai lái theo dòng chảy
Của lũ thâm nho mới bị đày 

Tiếng Sóng Biển


Mittwoch, 15. April 2015

Vầng trăng khuyết



Mảnh tình của em còn như trăng khuyết
Ngóng trông, đợi chờ, da diết nhớ mong
Trời đêm lặng, trăng lạnh lẽo uốn cong
Như dấu hỏi trong lòng em trống vắng

Gối chăn lạnh lùng, chờ mong hạt nắng
Thả ấm lòng em mang nặng tủi buồn
Đêm xuân tình, trăng treo đó lệ tuôn
Từng giọt nhớ, kết thành sương lóng lánh

Đêm hạ nồng sao thấy trăng vẫn lạnh?
Một góc trời riêng chạnh nhớ thêm buồn!
Tỏa sáng dịu dàng, gọi giấc mơ tuôn…
Niềm khao khát vẫn nhẹ buông chấm lửng……

Giữa ngàn trăng sao thẹn thùng ngẫu hứng
Nét nuột nà, vẫn chứa đựng thi tình
Xao xuyến hồn thơ bát ngát lung linh
Trời trong vắt, đêm thu trinh chờ đợi…..


TSB 10.2014

Vẽ một giấc mơ



Nỗi đợi chờ chua xót cháy trong tim
Những bóng hình im lìm trong xa vắng
Em gọi anh, trong cơn mơ thầm lặng
Trái tim ngoan, mặn đắng nước mắt buồn

Đành vẽ chàng trong những giọt lệ tuôn
Giữa câu hát với muôn vàn đau đớn
Giấc mơ tình yêu, những cơn sóng gợn
Nhớ về anh, nét họa lượn như mơ...

Cặp mắt em cong vút mi....thơ
Đôi môi mọng, thiên đường chờ....anh đến
Nụ hôn tình nồng, khao khát ẩn hiện
Một mối tình xa, thương lắm người ơi!

Dấu yêu nào in đậm nét son môi
Thật dịu ngọt, giống như lời anh hứa
Chỉ yêu em, sẽ chẳng còn ai nữa
Hết kiếp này, dù tan giữa đất trời

Cũng chỉ yêu em, và chỉ em thôi!
Nghe day dứt những câu lời tha thiết.
Bức tranh tình yêu, trong mơ em dệt
Đầy khát khao quấn quýt dịu dàng

Qua rồi đêm dài, cuộc sống sang trang
Xin hãy tin, thơ dành chàng còn mãi
Chỉ biết yêu anh, tình miên man trải
Giấc mơ vàng, xin giữ lại trong lòng!


TSB

Tin càng nhiều, thất vọng càng lớn

Bài này TSB cãi nhau với DLV trên mạng, xin đăng lại cho các bạn Blog cùng chia sẻ.


Biển thẳm xanh muôn đời còn thơ trẻ
Sóng bạc đầu chuyện kể mãi ngàn năm
Dẫu bão giông có thay đổi thăng trầm
Vẫn nồng ấm một tấm lòng chân thật

Ta căm ghét sự dối lừa khuất tất
Ghét bọn tay sai đánh mất tính người
Chẳng còn tin, những câu nói đầu môi
Lời hứa hẹn cho dân đời tươi sáng....
****

Cả nhà ta
từng một lòng theo đảng
Ba thế hệ trai tráng đã lên đường
Quyết dấn thân vì Tổ Quốc yêu thương
Vì Dân tộc kiên cường trong lửa đạn

Ngỡ Thống nhất, lòng người không ly tán
Cùng nắm tay nhau làm bạn, xóa thù
Dân có ruộng cầy, lãnh đạo chỉn chu
Xây Đất nước mặc dù còn gian khó....
****

Chẳng thể ngờ chúng coi dân đồ bỏ
Một lũ quan tham cưỡi cổ dân lành
Bán dự án, móc ruột sạch sành sanh
Phá Đất nước tan tành vì Trung Quốc

Dập vùi dân
đen cùng đường nheo nhóc
Chỉ bọn gian, dâm ngồi chốc sang giầu
Cướp đất, phá nhà, đầy đọa dân đau
Cho côn
đồ đua nhau khoe tội ác

Đào tạo "lợn viên", theo hướng lầm lạc
Tôn thờ bố Trung, mượn Marx, lừa người
Chủ nghĩa xã hội viễn tưởng thế thôi
Ngàn năm nữa, may ra đời chắt hưởng!
Còn bây giờ riêng quan trên sung sướng
Dân phải cúi đầu, ai bướng - vào tù!
Đảng chỉ cần nuôi một bầy chó ngu
Dễ sai khiến, bởi vốn mù tri thức

Đảng hô cắn đâu, cứ đó mà sục
Đảng bảo yêu Trung, phải chực liếm giầy
Đảng bảo
chửi „Ngụy“, khoe đảng đẹp, hay
Đảng bảo hành dân, sắn tay đánh đập

Cứ đũng quần Trung chui vào mà nấp
Vặn cổ nhân dân dâng Tập làm quà
Tiền vào như nước, cốt ấm thân ta
Mất Việt Nam, âu cũng là "chung gốc"
****
Ta khuyên mi, chớ nên làm thằng ngốc
Chống lại nhân dân, ác độc hại người
Dân vạn đại, quan chỉ có thời thôi
Cả thế giới muôn nơi vì Dân chủ
Cộng sản độc tài bị coi như thú
Lừa đảo, dối gian, phạm đủ sai lầm
Đừng tôn thờ Trung, vì chúng rất thâm
"Anh em" đó, rồi lại xâm lăng đó
Đừng lấy máu dân nhuộm mầu cờ đỏ
Trả t
ự do, xây Tổ Quốc đẹp giầu.

TSB


Ru con....

TSB viết bài này bằng cảm xúc chua xót cho thân phận những người nghèo VN khi đám quan chức dửng mỡ dùng gần trăm tỷ ngân sách cho việc bắn pháo hoa mừng ngày "Giải phóng Thủ đô". Và một quan chức nào đó còn nói "Xem pháo hoa để quên nghèo". 
Nước mình còn có loại quan thiển cận, không biết thương dân thế, thì dân còn nghèo mạt rệp, nhưng ngược lại cơ ngơi của các quan sẽ càng ngày càng hoành tráng hơn. 



À ơi,... con gắng ngủ ngoan
Dẫu bụng có đói, vì toàn ăn khoai
Lỡ sinh làm kiếp lạc loài
Nghèo chi mạt rệp, chẳng ai thương mình
Ngày mai bắn pháo lung linh
Cố xem cho hết cái “tình” đảng trao

À ơi,.... con ngủ đi nào
Thương cái bụng lép, xanh xao gầy mòn
Nhưng thôi, gắng ngủ đi con
Ngày mai sắc pháo điểm son cuộc đời
Mình nghèo chỉ phút đó thôi
Thăng hoa quên cả một thời đắng cay

À ơi,.... con ngủ cho say
Gắng quên khốn khổ, “ơn dầy” đảng trao
40 năm nhớ ngày nào
Cờ hoa phấp phới, với bao mong chờ
Ngỡ tưởng xã hội như mơ
Không còn áp bức, phất cờ tiến lên
Ngờ đâu họ lại độc quyền
Cướp đi hương hỏa tổ tiên bao đời
Đền bù ngang bát phở thôi
Chưa được vài tháng, hết rồi còn đâu
Nghèo đành trôi dạt bể dâu
Ngắm dinh quan lớn mà đau xắt lòng....

À ơi,.... con chớ có mong
Con quan sẽ lại được bồng ghế quan
Làm dân đen phải bần hàn
Phải quen nhịn đói, phải ngoan kẻo tù
Dẫu khôn cũng phải giả ngu
Giả câm, giả điếc, giả mù nghe con
Ngày mai nghe pháo nổ ròn
Bấm bụng thoát xác chon von đỉnh trời
Cũng đừng than vãn con ơi
Công an nghe được, sẽ “mời” tạm giam
Không cẩn thận, “tự tử” lầm
Thân thể nát bét, vết thâm đầy mình
Thôi gắng con nhé làm thinh
Sai lầm thể chế”, trần tình ai nghe?

À ơi,.... gắng lạc trong mê
Ngắm pháo muôn sắc thỏa thuê …..”quên nghèo”


TSB