Seiten

Freitag, 20. März 2015

Hà Nội đang chết


Hà Nội quyết định chặt hết 6.700 cây xanh trên 190 tuyến phố. Nghe tin này TSB bị choáng, vì Hà Nội chỉ đẹp, thơ mộng và ghi dấu ấn cho những người Hà Nội khi xa và ngay cả với du khách là bởi mầu xanh của các hàng cây cổ thụ chạy dọc các tuyến phố và vẻ cổ kính vốn có từ những toà nhà mầu vàng rêu phong được xây dưng từ thời Pháp mà thôi. Chặt hạ cây xanh có nghĩa Hà Nội đang tự giết mình. Mặc dù sẽ trồng cây mới nhưng phải chờ vài chục năm nữa cũng chưa chắc lấy lại được cảnh quan như thế.
Tôi không tin những người ra quyết định này là vì "sự an toàn" như họ nói. Bởi vì trước mùa mưa bão có thể cưa bớt cành to đi. Đây chỉ có thể là "dự án" nảy sinh từ lòng tham khôn cùng của con người. Chặt cây cổ thụ đem bán, lấy quĩ từ thuế dân mua cây vàng tâm đắt tiền về trồng thế, kèm vào đó là tiền công chăm sóc và bảo vệ.... họ đút túi tiền tỷ chứ chẳng chơi.
Mất cây xanh, mất đi mùa thu Hà Nội quyến rũ với những lá vàng bay, là mất đi linh hồn của Hà Nội và hồn thơ của các văn sĩ. Không những thế, mất cây xanh là Hà Nội mất luôn lá phổi lọc khí CO2 của mình, để cứ teo tóp, chết dần....
"Người Hà Nội" ngày nay tạp nham ngay cả từ giọng nói, đã làm mất đi hoàn toàn bản sắc văn hóa lịch lãm của người Tràng An xưa. Thêm vào đó là sự lố lăng, lai căng của một số người đem loa đài ra ôm nhau nhẩy nhót, lắc mông ngay trước tượng đài Lý Thái Tổ và đám du côn, vô văn hóa hung hãn gào hét, gây hấn với người đi lễ, giờ lại mất nốt cây xanh nữa, khiến Hà Nội trở nên trơ trọc, lố bịch và không còn quyến rũ.
Trong cảm giác quá xúc động vì chua xót, TSB đã viết những dòng này.

Giữa mùa xuân, Hà Nội đang giẫy chết
Những hàng cây từng dệt khúc thi ca
Hình bóng mùa thu lá đổ chiều tà
Không còn nữa, bị cưa ra từng khúc

Xóa mầu xanh, đuổi hồn thiêng khất thực
Phá nát ngàn năm tiềm thức Tràng An
Bê tông hóa khiến Hà Nội hoang tàn
Còn đâu nữa mầu vàng chan chứa nắng?

Thu Hà Nội quyến rũ làn mây trắng
Bầu trời cao, cây xanh thẳng ven đường
Rợp bóng mát từng con phố thân thương
Người đi xa vẫn mãi luôn thẩm nhớ

Còn đâu nữa Hà Nội xưa một thủa
Khơi nguồn văn thơ ngẫu hứng thi đàn?
Còn đâu nữa, khi nhựa ứa, cảnh tan
Cây bị đốn, người bàng hoàng chua xót

Những tán Bàng cho tuổi thơ trái ngọt
Hàng Xà Cừ chim đậu hót mỗi ngày
Ngân tiếng ve giữa chiều hè ngất ngây
Trái Xấu chín em lượm đầy vạt áo

Chùm Phượng Vĩ đỏ thắm bên Bông Gạo
Hương Sữa thơm khiến rạo rực tình nồng
Thướt tha Liễu rủ, còn đó hay không?
Hay tất cả bị đốn, trồng loại mới?

Những hàng cây tự ngàn năm vô tội
Bị diệt vong để Hà Nội chết theo
Văn hóa Thăng Long nay bị làm nghèo
Giết mầu xanh, trí thức treo nghiên bút

Trơ trọc phố phường, chẳng còn cuốn hút
Mùa hè nóng thiêu, ngập lụt đến kinh
Thu vắng bóng, du khách cũng cạn tình
Chỉ còn đông phủ Kinh thành hoang phế.


Tiếng Sóng Biển  20.03.2015

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen