Nhân đọc lại trích đoạn cuả tiểu thuyết này, em muốn gửi vào đó rung cảm cuả chính lòng mình.....
Lanh lảnh trời cao vút tiếng chimHay chăng anh hỡi- em đi tìm?
Tiếng lòng gọi bạn tình xa vắng
Vang vọng như tiếng chuông- thấu tim.
Vút lên đau đớn khúc ngân dài
Nơi đâu? anh có nghe em gọi?
Theo gió, hương nồng gửi đến ai
Chim kia vắt cổ- tiếng ngân nga
Xuống trầm, lên bổng, khi da diết
Anh cách biển trời- xa thật xa….
Cô đơn lạc cánh giưã trời...tìm
Giưã rừng rực nắng ban trưa đổ
Cất giọng lẻ loi tự đáy tim.
Mận gai trói cánh- chẳng sao bay
Gắng gượng gọi anh suốt một ngày
Khan giọng nghẹn lời- tuôn nước mắt
Âm thanh dần đục- anh đâu hay?!
Chiều tàn theo bóng dương đang chìm
Gọi anh- những tiếng lòng xa xótGiọng hót tắt dần giữa lặng im
Theo gai máu nhỏ- lịm dần tim
Không còn trong trẻo như ban sáng
Yếu ớt giọng chim khản đặc thêm
Trút cả cuộc đời vào tiếng ca
Cuả loài chim nhỏ nhưng hiền hoà
Hết mình dâng hiến- tình thánh thiệnGót trọn cho Người, rồi mãi…..xa…..
Hay chăng anh hỡi, tấm lòng em?
Lẻ loi đơn chiếc đêm hằng đêm
Như con chim nhỏ- bị khép cánhKhản giọng gọi anh- thơ nỗi niềm…..
TSB
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen