Người
khôn chửi khéo nửa câu
Để
cho kẻ dại tưởng đâu khen mình
Người
khôn chẳng thích khoe hình
Khác
xa kẻ dại tưởng xinh, trưng hoài
Người
khôn thẳng miệng bên ngoài
Về
nhà nhã nhặn, mấy ai được bằng?
Người
khôn sống chẳng lố lăng
Biết
mình, chừng mực, khó càng quyết tâm
Kẻ
dại có tí, khoe ầm
Phô
trương trơ trẽn, vô tâm, bất nghì
Người
khôn uống trà nhâm nhi
Rượu
chỉ nửa cốc, cụng ly giao tình
Kẻ
dại nốc đã, vô minh
Nói
nhăng, nói cuội linh tinh bầy đàn
Người
khôn phong thái thư nhàn
Cặp
mắt trong sáng, thiên can rạng ngời
Kẻ
dại tí tởn khắp nơi
Rất
thích khoe mẽ, ngỡ trời bằng vung.....
“Người
khôn ăn nói nửa chừng
Để
cho kẻ dại nửa mừng, nửa lo”
Người
khôn thích làm học trò
Nạp
thêm nhận thức, không lo đói, nghèo
Kẻ
dại rất thích trả treo
Thích
khoe giầu có, thích trèo đầu ai.....
Nói
ra thì vẫn còn dài
Khôn
được người trọng, dại hoài mặt trơ
TSB
06.2018