Seiten

Mittwoch, 22. November 2017

ĐÃ ĐẾN LÚC PHẢI THAY ĐỔI TOÀN DIỆN?

Bildergebnis für hình ảnh giáo viên mầm non

Ai cũng biết, xã hội có phát triển văn minh được hay không, tương lai đất nước đi theo chiều hướng nào đều phụ thuộc phần nhiều vào ngành giáo dục có được nhà nước quan tâm hay không?

"Thành quả" do đcsvn lãnh đạo là đây
Sau gần 44 năm thống nhất, chính quyền nằm hoàn toàn trong tay của đcsvn, nhưng tình hình dân trí vẫn bị chính lãnh đạo của đảng tự đánh giá là THẤP, nên thế giới nói về VN là "một đất nước không chịu phát triển" khi họ so VN với Nhật, Hàn quốc, Singapore hay Thái lan chỉ cần có 20 đến 30 năm sau tro tàn chiến tranh đã vươn mình thành những con rồng Châu á thực sự (mà sự đổ nát của Nhật còn hơn VN gấp nhiều lần).

Nhìn vào thực trạng Việt nam ngày nay sau lớp vỏ ngoài hào nhoáng vì tiền đầu tư của nước ngoài; tiền chính phủ đi vay cả thế giới và vay từ chính "kẻ thù nguy hiểm nhất của dân tộc Việt" để nuôi chính quyền và xây dựng hạ tầng cơ sở; tiền các quan tự do bán đất, bán tài nguyên của cha ông làm giầu riêng chúng; tiền bán sức lao động của dân Việt cho cả các nước nghèo như Lào, Campuchia, Maroc....v.v...; tiền xuất khẩu đàn bà đi làm Osin, gái đi "làm vợ" để giúp gia đình nghèo khổ ở quê hương....v.v....thì đạo đức trong thời đại "rực rỡ nhất" này ngày một suy đồi từ quan tới dân.

Những so sánh cụ thể:
- Chưa bao giờ chuyện cặp bồ, vợ bé con riêng, mua bán dâm lại công khai, loạn xạ ngay cả trong giới lãnh đạo các cấp, giới doanh nhân, văn nghệ sĩ và cứ thế lan tràn trong xã hội như bây giờ.
- Chưa bao giờ các quan tham nhũng lại nghênh ngang khoe tài sản khủng, vung tiền ăn cắp được tiêu xài hoang phí như bây giờ.
- Chưa bao giờ cả xã hội lên đồng vì tiền ngay cả trong cửa Thiền, trong các ngành tiêu biểu cho một xã hội đạo đức thịnh trị như khoa học, giáo dục, y tế, dược liệu, công an, quân đội như bây giờ.
- Chưa bao giờ người dân và giới trẻ Việt nam lại thờ ơ, vô cảm với vận mệnh đất nước, dân tộc, không hiểu giá trị 4.000 năm lịch sử của cha ông ta đã phải phí núi xương bể máu chống giặc ngoại xâm (mà chủ yếu là chống giặc phương Bắc) để trân trọng giữ gìn sự toàn vẹn lãnh thổ, lãnh hải của Tổ quốc trước âm mưu xâm lược mềm của Trung quốc bằng tiền như bây giờ.
- Chưa bao giờ xã hội rối loạn vì tin tức các quan tham nhũng bị vạch mặt; lãnh đạo các ngành, các cấp, các địa phương cướp đất dân bán hoặc chiếm hữu chia nhau làm giầu; chuyện các quan sử dụng bằng cấp giả hay mua quan, bán chức tràn lan; nạn trấn lột, cướp giật, giết người, hiếp dâm, đánh chết kẻ trộm chó...v.v... trong xã hội lại tràn lan trên mặt báo (mặc dù đã bị kiểm duyệt, hạn chế bớt) như bây giờ.
- Chưa bao giờ dân ta khổ vì thảm họa thủy điện luôn được các lãnh đạo cho phép cùng lúc "đúng qui trình" với thảm họa môi trường giết hàng trăm dân lành, phá tan sản nnghiệp của dân, khiến dân rơi vào cảnh khốn khổ như bây giờ.
- Cũng chưa bao giờ dân mình lại giữ im lặng mặc cho ông Trọng hai lần ký kết những văn kiện đi ngược lại lòng dân, buộc Việt Nam dần lệ thuộc hoàn toàn vào TQ, chấp nhận mất dần chủ quyền biển, đảo, đất đai, rừng núi của tổ tiên chỉ vì lãnh đạo HÈN, tham QUYỀN và TIỀN như bây giờ.

Trong khi tiềm năng của VN đã có từ trước:
- Mặc dù chưa hoàn hảo, nhưng chế độ VNCH đã cho nhân dân Miền Nam một cuộc sống ấm no, hạnh phúc và bình yên (nếu không có những cuộc đánh bom khủng bố của cộng sản Miền Bắc buộc cả chính quyền và nhân dân MN luôn phải sống trong lo âu, sợ hãi và căm thù).
- Sài gòn lúc đó đang trên đà phát triển nhanh chóng, khiến ông Lý Quang Diệu sang thăm phải ước ao một ngày nào đó Singapor bằng được Sài Gòn.
Chưa kể dân trí Miền Nam do được giáo dục khai phóng, nên khá cao. Họ ý thức được Tổ quốc, Danh dự và Trách nhiệm phải là trên hết, nên mỗi người dân đều cố gắng phấn đấu hoàn thiện mình.
- Nhà nước trao cho dân quyền tự do biểu tình để biểu đạt chính kiến (Vì thế CS mới có thể dùng mồi "Thiên đường XHCN" gần với hình mẫu Thiên đường của Phật giáo để kích động thanh niên, học sinh, Phật giáo xuống đường đòi lật đổ chính quyền. Trong khi bây giờ, chính quyền của đcsvn cấm cả dân biểu tình đòi bảo vệ môi trường sống, chống tham nhũng bảo vệ dân oan và chống TQ xâm lược biển đảo để bảo vệ Tổ quốc, bắt tống giam tất cả nhân sĩ, trí thức dám nói lên sự thật, kêu gọi dân đoàn kết chống ngoại xâm là sao?).
- Báo chí dưới thời VNCH cũng được tự do ngôn luận; trẻ em tới trường hoàn toàn miễn phí; người nghèo có nhà thương từ thiện chữa chạy không mất tiền bằng lòng yêu thương và bao dung của cả xã hội; bản thân tử sĩ và gia đình tử sĩ chết cho quê hương được cả xã hội trân trọng và được chu cấp đúng mức.
- Khi nước nhà lâm nguy, cho dù bị đồng minh Mỹ bỏ rơi, những người lính, sĩ quan quân đội VNCH đã cố gắng bảo vệ Hoàng Sa trước sức mạnh xâm lược vượt trội của TQ, (kèm theo mối nguy mất nước từ phía CS Miền Bắc đang cận kề) cho tới khi không thể được, chứ không chịu im lặng bán rẻ một phần máu thịt của Tổ quốc cho Tầu.
- Đúng là thời đó cũng có nạn trấn lột cướp giật, cũng có những băng đảng xã hội đen hoành hành, nhưng không lan tràn và không được sự bảo kê của các quan tham thành các "nhóm lợi ích" công khai, trở thành vấn nạn quốc gia như bây giờ.

Miền Bắc lúc đó dù đói nghèo vì chính quyền dốc toàn lực buộc dân lao vào cuộc chiến nồi da xáo thịt dưới danh nghĩa "Chống Mỹ xâm lược, giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước", nhưng cũng không đến nỗi mất hết nhân nghĩa, tình người đến độ cả làng lao vào đánh hội đồng đến chết kẻ trộm chó, nhưng tất cả lại sợ hãi không dám lên tiếng trước cảnh trái ngang, khốn nạn của các "cán bộ, lãnh đạo" đang cưỡi cổ bóc lột mình như hôm nay.

Ý chí người dân Việt
Mặc dù đã bị nhồi nhét vào đầu cái ý thức hệ quái gở tự đánh mất quyền làm người tự do của mình, phải coi đcsvn là trên hết và phải tuân theo lệnh đảng vô điều kiện, nhưng có rất nhiều đảng viên, quân nhân chân chính đã không đến nỗi ngu muội im lặng bó tay nhẫn nhục trước cảnh TQ xâm lược biển đảo 1988, cho dù có lệnh của cấp trên, không cho bộ đội mang súng ra bảo vệ Gạc Ma.
Nhân dân Việt nam cũng đã cùng nhau chung sức, đồng lòng kiên cường bảo vệ biên giới trước quân xâm lược TQ 1979.
Họ cũng không đến nỗi hèn nhát, nên giới trí thức, đảng viên gạo cội đã cùng nhân dân, sinh viên, học sinh xuống đường biểu tình bảo vệ biển đảo trong những năm 2011, bảo vệ môi trường sống cho chính mình và con cháu mai sau 2014, 2015 cho dù bị chính quyền của đảng đàn áp dữ dội.

Chủ trương đã có từ lâu, mà bây giờ Bộ giáo dục bây giờ mới đưa ra "đề xuất" đầy tính nhân văn và khát vọng thay đổi ý thức hệ của con cháu mai sau bằng việc nâng cấp trình độ giáo viên, nâng lương, trợ cấp cho giáo viên lên hàng đầu của giới hành chính sự nghiệp để hy vọng họ là những NGƯỜI THẦY đủ TRÌNH ĐỘ và NHÂN CÁCH làm gương sáng cho các thế hệ trẻ VN mai sau học tập?
Song tôi không biết ý tưởng này có được chính phủ đang nợ như chúa chổm của bác Phúc phê duyệt hay không? Và họ lấy tiền đâu ra trang trải số tiền sẽ phải chi ngay khổng lồ như thế nếu thực hiện? Hay vì tất cả "đã có người anh em 4 tốt, 16 chữ vàng" chống lưng???? Nên mừng hay lo đây?
Hay tất cả chỉ là chiêu xoa dịu giới trí thức hàng đầu của VN?

Thôi, dù là quá muộn, nhưng còn hơn không.
Chúng ta phải thay đổi gốc rễ ý thức hệ sai lầm lâu nay, nên cần có một nền giáo dục thực sự khai phóng, đầy tính nhân văn của VNCH trước đây, nhằm vực dậy tình yêu quê hương, đất nước, dân tộc, vực dậy ý chí kiên cường của cha ông ta xưa: sẵn sàng xả thân cứu nước, chống xâm lược phương Bắc dưới bất kể hình thức nào; tiêu diệt cường hào, ác bá, tham nhũng, bán nước, hại dân; dẹp bỏ tính ích kỷ, tư lợi cá nhân, vì một đất nước thực sự độc lập, tự do, hùng cường.

Mời các bạn đọc bài "Lương giáo viên sẽ được xếp cao nhất" trên trang Vietnam.net của báo "Lề phải", là cảm hứng cho bài viết này của TSB theo link sau:

http://vietnamnet.vn/vn/giao-duc/nguoi-thay/luong-giao-vien-se-duoc-xep-cao-nhat-trong-he-thong-luong-hanh-chinh-su-nghiep-412397.html