Seiten

Freitag, 31. Oktober 2014

Khoe "Hồng"

Nghe tin Bộ trưởng Thăng tuyên bố bán một số cung đường. TSB buồn quá, thương cho dân mình bị vắt đến cùng kiệt. Lương thấp mà giá cả cứ tăng vọt. Lo lắng cho vận mệnh Nước nhà đang rơi dần vào tay TQ.
Theo dõi thấy chính quyền VN sợ TQ đến độ  khi TQ xâm phạm biển VN, lại cấm dân trong nước không được biểu tình chống TQ một cách ôn hòa. Để rồi sau đó vội vã sang cầu hòa, lại nhận “anh em 4 tốt, 16 chữ vàng”.
TSB thật sự thất vọng, nên chẳng còn tí nào lòng tin để nghĩ tốt về giới chức lãnh đạo VN nữa. Liệu những gì mà Tân Hoa Xã và Hoàn cầu đưa tin về “Thỏa thuận Thành Đô” là đúng chăng? Nhìn lại cung cách chính quyền làm trong suốt thời gian vừa rồi, thì có lẽ là đúng.
Nếu như vậy thì đau cho truyền thống chống giặc Nguyên, Mông của cha ông mình quá. Xót xa cho những linh hồn đã ngã xuống trong các trận chiến chống TQ trước đây để bảo vệ biên cương, hải đảo của Tổ Quốc quá.

Sau này đường bán rồi, ai đi cũng phải đóng thuế 

Bán đất, bán rừng, bán núi sông
Bán đường, bán chợ vẫn khoe “Hồng”(1)
Bán “Nhân cách lớn”(2) vì tham nhũng
Biển đảo mất dần - Đảng tốt không?

Làm dở, nói hay - người Cộng sản
Thiên tài bóp méo, ngành truyền thông
A dua nịnh hót, phường “heo nái”(3)
Bán nước, hại dân - vẫn bảo “Hồng”

Nợ nần cứ đổ “tại suy thoái”
Giầu có riêng quan, dân chổng mông
Tham nhũng ngàn tỷ, lộ mới biết
Vẫn còn cãi cố, đảng luôn “Hồng”

Xã hội chủ nghĩa đâu chẳng thấy?(4)
Một bầy lãnh đạo quyết đồng lòng
Cướp cho sạch bách nền kinh tế
Sát nhập vào Trung như chúng mong(5)

Quốc Hội nói sao, cứ mặc kệ
Nịnh Trung, Đảng quyết cưỡng cho xong
“Anh em bốn tốt” vàng nhiều thế(6)
Để tuột khỏi tay, thì tiếc công

Khom cúi bắt dân tuân lệnh Đảng
Ngàn năm Bắc thuộc,(7) để Trung xâm
No cơm ấm áo mà mất nước
Hỏi Dân tộc Việt có đành không?

Tiếng Sóng Biển

(1)  Đảng vẫn khoe “phất ngọn cờ hồng” dẫn dắt đảng viên vừa “hồng vừa chuyên”
(2)  Giới truyền thông vẫn luôn ca ngợi những lãnh đạo cấp cao của Đảng là “Nhân cách lớn”. Nhưng tham nhũng cũng chỉ những đảng viên cao cấp, có chức, có quyền mới có cơ hội tham ô, nhận hối lộ và móc ruột ngân sách. Chứ dân nào có cơ hội đâu?
(3)  “Heo nái” chỉ Dư luận viên nhưng không biết lý luận, kém hiểu biết, vì tiền lương mà chửi bậy cãi bừa để “hoàn thành chỉ tiêu”, nên bị cư dân mạng gọi là “Dư lợn viên”. Nghĩ cũng đúng.
(4)  Đảng hứa với dân tiến lên “Thiên đường CNXH không có người bóc lột người, nên không còn giai cấp tư bản giầu có thống trị, xã hội bình quyền, bình đẳng. Làm theo năng lực, hưởng theo nhu cầu”. Vì vậy phải giết sạch “Trí, Phú, Địa, Hào đào tận gốc, trốc tận rễ”. Để Đảng lên cầm quyền và…. chỉ có quan chức của Đảng mới được phép giầu nứt đố đổ vách, được quyền làm tất cả (kể cả cho ai đó chết “bất đắc kỳ tử” tùy hứng. Còn dân không có bất cứ quyền gì.
(5)  Có lẽ  “Thỏa thuận Thành Đô” là những gì Đảng mong
(6)  Sau khi TQ đặt dàn khoan HD 981 vào vùng biển thuộc chủ quyền VN mà liên tiếp mấy “đặc phái viên” của ông Nguyễn Phú Trọng lại sang TQ ca bài “Anh em bốn tốt, 16 chữ vàng” được, thì chỉ có 1 điều duy nhất giải thích cho chuyện trơ trẽn này là họ đã nhận được từ TQ rất nhiều vàng và đô la để “cứu nhà”
(7)  Sau hội nghị Thành Đô, nghe kể lại, ông Nguyễn Cơ Thạch, Ngoại trưởng giỏi nhất VN lúc bấy giờ đã phải than rằng: “lại một thời kỳ Bắc thuộc mới” và…. Sau đó ông bị gạt ra khỏi Bộ chính trị và mất chức.


Dienstag, 28. Oktober 2014

Ước chiều


Chiều xuống em ra phố một mình
Dịu dàng cảnh vật sáng lung linh
Thu đi trong ráng hoàng hôn tím
Mơ ước một ngày sẽ trọn tình

Ngắm lá đổi mầu, lòng lắng lại
Ước chi anh được ở bên mình
Nắm tay thì thầm lời thương nhớ
Chìm đáy lòng nhau, đắm mắt xinh


Đêm về trăng tỏa ánh lung linh
Biển lặng nhớ anh chỉ một mình
Thương lắm, người ơi giọt lệ đọng
Mong hoài chung mái hạnh phúc xinh

Nôn nao biển khát vòng tay ấm
Trao trọn cho anh một mối tình
Kiên nhẫn chờ nhau trong khắc khoải
Gìn giữ nâng niu tấm lòng trinh


TSB

Đi qua phố núi nhớ em


Con đường mờ ảo giữa màn mưa giăng
Vươn mình tới trên cao, càng hẹp lại
Rừng cây xanh theo nhau vụt trôi mãi
Những khúc quanh nhẫn nại tuột về sau
Mặt trời nhô lên, nắng trải sắc mầu
Mây lãng đãng đua nhau vờn quần quýt
Sương phủ phố núi phía xa mờ mịt
Trái tim rung lên từng nhịp khác thường
Những mái nhà nhỏ quá đỗi yêu thương
Chìm say giấc, vẫn dường như chưa tỉnh
Khí lạnh sớm mai nhẹ len qua kính
Cảm giác bâng khuâng giữa đỉnh núi mây
Chợt nhớ về em với vần thơ bay
Nơi xa ấy mỗi ngày đang mong ngóng
Ước nguyện sẽ thành, mình cùng xây mộng
Kề bên nhau trong cuộc sống thanh bình
Một căn hộ vừa đủ chỗ, nhỏ xinh
Ấm chăn gối, trọn tình vì nhau mãi....


Lời của anh 

Donnerstag, 23. Oktober 2014

Lễ hội – Cơ hội cho quan tham

Trước đây theo truyn thống dân tộc, cứ dịp đầu năm là nhà nào nghèo cũng có vài quả pháo tép nổ cho vui nhà để đón xuân sang. Làng pháo Bình Đà ăn nên làm ra nhờ có nghề làm pháo truyn thống. Tết đến lễ hội pháo Bình Đà cũng rộn ràng tiếng trống thi làm nhng quả pháo thật to kết rồng phượng. Thế rồi chính phủ học Trung Quốc, cấm dân đốt pháo vì lãng phí. Sau đó nhà nước lại lấy thuế dân mua pháo hoa của Trung Quốc bắn trong nhng ngày lễ hội lớn và dịp tết, nhưng chỉ bắn ở vài nơi trong thành phố, còn dân nông thôn thì buồn hiu hắt ngóng từ đàng xa tít quầng ánh sáng mờ nhạt.
Năm nay chính quyền bỏ ra 30 t đồng mua pháo hoa của TQ, chưa kể đèn hoa, cờ quạt và các thứ rườm rà khác kèm theo mất 800 tỷ đồng (Ít nhất 1 nửa số này chẩy vào túi quan tham). Trong khi dân mình đang đói khổ, ngân sách cạn kiệt, nợ quốc gia chồng đống. Giặc ngoại xâm rập rình cướp biển đảo, mà ngân sách cho quốc phòng èo uột.
Tiếng Sóng Biển cứ ước, giá số tiền đó dành cho người nghèo thì hàng chục ngàn gia đình đã có thể vượt qua cơn hoạn nạn. Nếu có bắn, cũng chỉ nên bắn vài điểm gọi là thôi, đằng này chính phủ bắn pháo hoa hoành tráng chủ yếu để tiền tiêu th hàng cho TQ và chạy vào túi quan tham, chứ dân chẳng được gì. Nghĩ mà xót xa! 30 phút đì đùng tiêu tùng 800 tỷ. Quá là lãng phí! Ngay nước Đức giầu thế mà họ cũng chỉ bắn pháo ở 1 điểm tại cổng thành Berlin thôi.

Cấm dân đốt pháo dịp đầu năm
Lãng phí lý do, giữa lúc trầm
“Tiết kiệm”, hô hào nghe đúng sách
Thôi đành, bỏ tục truyền bao năm

Hình minh họa

Đất nước giờ đây trước ngoại xâm
Dân nghèo đói khổ, lễ rầm rầm
Tám trăm tỷ bạc bay theo pháo
Kỷ niệm Thủ đô – nghe được không?

Ngân sách đi vay, sài lãng phí
Béo loài sâu mọt, kế Trung thâm
Nợ nần trút lại đời sau trả
Nhắm mắt vơ vào, loại chết bằm!

Nước nhà điêu đứng trong nguy khốn
Lễ hội hoành tráng, thiết thực không?
Tiền đó giúp dân qua hoạn nạn
Đồng lòng góp sức, chống Trung xâm

Lo cho Tổ Quốc tương lai sáng
Truyền thống anh hùng, sẽ lập công
Đánh đuổi giặc Trung, nêu chí khí
Con Hồng, cháu Lạc, tốt hơn không?

Cớ sao lãng phí cho tham nhũng
Được thể làm giầu, bợ đít Trung
Bán nước hại dân bao khốn đốn
Ngàn năm nỗi nhục mãi ghi lòng!


Tiếng Sóng Biển

Thoát xác




Đời vô tình, sao bắt trải bôn ba....
Đành đau khổ cuối trời xa cô quạnh
Vốc bàn  tay trong đêm buồn đặc quánh
Hứng nước mắt rơi, nghe chạnh nỗi lòng

Vầy vũ đêm dài, trong nỗi khát mong
Hồn chua xót, khi không còn ai nữa
Trái tin nát vì tình xưa một thuả
Ôm trăng gầy, khép cửa một mình ...đau!


Anh đã đến bên, xoa dịu đời nhau
Nguồn ánh sáng, x
ua u sầu đen tối
Tắm mát tâm hồn, gột tình vô tội
An ủi lòng bớt nhức nhối vì ai...
Em chợt thoát xác lãng đãng canh dài
Trong vô định, gót hài tìm chỗ đứng
Dạo giữa vườn thơ ngát hương thơm lựng
Nồng nàn vấn vương dẫu có phai chiều
Tìm lại tình thương chứa đựng tin yêu
Những sợi nắng vẫn lưu nhiều nỗi nhớ
Con đường em đi, dù nhiều trắc trở
Nhớ về anh, hoa nở lại trong hồn!....

TSB

Lời khuyên cho bạn

Thuyền đêm

Thuyền ai lờ lững trên sông
Vô tình sóng vỗ mênh mông nỗi niềm.
Lạnh lùng tắm ánh trăng đêm
Là khi sương gió càng thêm não nề.

Thơ Tuyết Lan



Giải thoát

Hãy tự giải thoát cơn mê
Thả hồn thanh thản trôi về phương loan
Thuyền mộng cập bến địa đàng
Phong vân hội tụ, mênh mang đất trời
Dương buồn vượt sóng ra khơi                
Xua tan sương giá, cuộc đời nở hoa.


Thơ đối của TSB


Hậu quả nhãn tiền

Một tên phòng kinh tài của huyện chơi gái quỵt tiền bị gái đâm chết khi sắp cưới vợ. Mình không thấy thương xót hắn, mà thấy may cho cô vợ sắp cưới thoát thằng bủn xỉn, lừa đảo và dâm đãng.

Hình minh họa

Chơi gái quịt tiền không chịu trả
Kinh tài của huyện thiệt thân thôi
Tiếc chi trăm ngàn ̣đồng tiền lẻ?
Hai nhát dao ̣đâm phí một đời
Đạo ̣đức gia phong như thế á?
Điếm đàng trước lúc cưới ̣- thằng tồi!
Ai bênh cho hắn, đều mang nhục
Chết xuống tuyền đài chịu vạc sôi.


TSB

Canh cửa

Giữa phiên tòa có hàng trăm con mắt nhìn vào mà một người (có lẽ là an ninh) dám bịt miệng bị can thế này thì chuyện cho người theo ̣đuôi canh cửa chắc là chuyện thường ngày ở huyện. Chán thật! Nghe cứ như chuyện hài. 
Chỉ cần tiêu diệt tham nhũng, tất cả vì dân, vì nước thực sự, thì có gì để dân phàn nàn, chê trách và các nhà văn nhà báo cũng chỉ còn viết những bài ca ngợi thôi. Làm sao phải canh cửa họ nhỉ?


Đau đớn thay những Nhà văn, Nhà báo
Những đứa con không viết láo, hại người
Những Trí thức dám nói sự thật thôi
Bị giam lỏng ngay khi ngồi uống nước.

6 thằng trẻ theo ông già từng bước
Tự do ơi, sao có được chốn này?!
Không án tù, họ làm gì ông đây?
Dùng thuế dân trưng mặt dầy có đáng?

Ai đó điều quân, bôi nhọ mặt Đảng
Làm trò canh me, ngăn cản trí hiền
Cướp giật, đánh đập, giở thủ đoạn điên
Giả dạng côn đồ „riềng“ dân vô tội.

Đảng thả tự do cho bầy sói đói
Hành hung giữa đường, tự nói lên rằng
Xã hội xuống cấp, mạt vận, tiêu tan
Nên bọn chúng mới làm càn giữa phố.

Vì danh Nước nhà, hãy mau tỉnh ngộ
Rọ mõm ngay những con chó cắn càn
Tổ Quốc đang trải năm tháng gian nan
Đừng để chúng làm điêu tàn thêm nữa!


TSB

Dienstag, 14. Oktober 2014

Tự do trong nhà kính



Những chú chim nhởn nhơ trong nhà kính
Tha hồ bay, tưởng mình được tự do
Vội cất giọng ngợi ca đời líu lo
Thức ăn sẵn, không bao giờ rét mướt
Chúng tự hào khoe có bộ lông mượt
Nhẩy múa tung tăng, chao lượn nô đùa
Tưởng cuộc sống đẹp tựa như thơ
Mặc thế giới, ngủ mơ trong khung kính.
 
Rồi một ngày lũ chim bỗng chợt tỉnh
Mới biết lòng tham, toan tính người đời
Phận mỏng manh, chỉ là thú vật nuôi
Bị bán đứng, không một lời thương xót
Bấy nhiêu tháng ngày, nghe lời mật ngọt
Lỡ ngủ mê đua tiếng hót bầy đàn
Đâu có ngờ cuộc sống đầy dối gian
Chỉ vì tiền họ quyết làm điều ác.
Xõa cánh đau thương, gục đầu ngơ ngác
Mất giọng ca, chim xơ xác héo mòn
Khát vọng tự do buộc phải vùi chôn
Đành cúi đầu héo mòn trong tủi nhục.
 
Họ hứa „Độc lập, Tự do, Hạnh phúc“
Thỏa cánh bay, tự túc kiếm miếng ăn
Đất nước thanh bình, chẳng còn khó khăn
„Thế giới đại đồng, tiến nhanh vũ bão“....
Bị đóng khung, mới biết họ lừa đảo
„Vô sản“ là đây, loài cáo rình mồi
Thiệt trăm đường chỉ có lũ chim thôi
Nuôi béo múp suốt đời quân gian tặc
Hy sinh bản thân, chưa hề thắc mắc
Chịu chết vì ai? Bây giờ giặc là ai?
Lũ cáo già đang được thể dương oai
Giăng lưới khắp bắt muôn loài tuân phục
 
Vì tự do, chim ơi đây là lúc
Vùng thoát lên tìm hạnh phúc cho mình
Vì danh dự của bao lứa hy sinh
Vì nước non, giữ trọn tình dân tộc.
 
Tiếng Sóng Biển