Seiten

Mittwoch, 10. Juli 2013

Biển nhớ

01:06 - 08/07/2012Tiếng Sóng BiểnTho tinh

„Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển mênh mông nhường nào
Chỉ có biển mới biết
Thuyền đi đâu, vể đâu?“…..

Từ giây phút chạm nhau
Thơ ngàn câu- biển nhớ
Phập phồng từng hơi thở
Biển dâng trọn tình nồng
Muôn đời biển ngóng trông
Ngày thuyền thương cập bến
Gió hồn sóng đan quyện
Lời ru biển giành thuyền
„Anh hùng xứng thuyền quyên“
Kết duyên- tình ghi nhớ!
Biển ôm thuyền muôn thuả
Con sóng nhỏ dặt diù
Những điệp khúc tin yêu
Ta trao nhau vĩnh cửu….

Chỉ có thuyền mới hiểu
Biển rộng rãi, nồng nàn
Tim ấm áp mênh mang
Diụ dàng và thơ trẻ
Tình biển muôn đời thế
Giành riêng để tặng thuyền!
Chỉ biển mới có duyên
Ôm thuyền trong nhung nhớ!
Ngàn đời từng hơi thở
Sóng biển vỗ mạn thuyền
Trăm năm kiếp tơ duyên
Thuyền luôn trong lòng biển!
TSB
Đối bài „Mênh mang hạ về“ của LÂM VIÊN
Lâu quá không có dịp gặp lại, kể từ khi Lâm Viên gặp nàng Hoàng Lan trẻ trung, tự ví mình như dòng Hương Giang mong được mang nước ngọt về tưới cho Cây Vườn xanh tốt. TSB đã mừng cho anh tìm lại được những cảm xúc cháy bỏng trong những đoạn thơ tình đắm say. Ngày trở lại bất chợt gặp những vần thơ  đượm mầu chua xót của anh, xin gửi lại vài dòng đối chơi, mong anh chớ buồn.

"Nắng trêu mưa
mưa chọc nắng miệt mài
khô ướt hành trang lòng người dâu bể
ta chẳng trách hạ đâu !
bởi mùa nào vẫn thế ...
đợi hoàng hôn dấu nắng phía sau đồi
khoảng hành trình cùng hạ trắng lẻ loi !!??"
LÂM VIÊN


Bởi suốt đời nắng vườn soi nghiêng ngả
Nên hạ về, nghe nồng nàn oi ả
Nóng trong hồn, cháy cả một dòng sông
Mưa hạ buồn, cho anh mãi ngóng trông
Một bóng hình nồng nàn xưa cũ...
Mưa nắng tại trời - riêng lòng tự nhủ
Đau làm chi? rêu phủ kín lối mòn!
Bước chân lạc đường, nước chẩy rời non
Dòng sông ấy, không còn hoang vắng
Chỉ Lâm Viên chờ ai thầm lặng
Để hạ về nắng cháy khát đáy hồn.....
Tiengsongbien
Đối bài „Dòng sông ước hẹn“ cuả anh LV
…”bến sông trăng chiều ra ngồi ngắm
nhấp giọt buồn thăm thẳm tương tư
sóng cười sóng cứ hời ru
còn sông chở nhưng ưu tư với người
dòng uốn khúc về xuôi biển cả
cánh Lục Bình lơi lả trôi ngang
tình ơi! sao lắm bẻ bàng
duyên sao mà lắm trái ngang vương lòng 
tìm về tắm mát dòng sông
lần này thôi nhé còn mong ước gì ...!!??”
                             LÂM  VIÊN


Dòng sông xanh, anh mê đuổi bắt
Quên sóng buồn dào dạt chốn xưa
Tình nồng biết mấy cho vừa?
Ngàn câu âu yếm cho mưa diễm tình.

Nàng trôi xuôi bắt bóng theo hình
Câu thơ đối một mình anh gieo
Buồn nghe sông chẩy rì rào
Chờ người xa xót - em nào có hay?

Cánh Lục Bình gió xoay tơi tả
Chút tình còm trao cả về em
Sông nỡ dành những dịu êm
Cho vần thơ ướt ngọt mềm đầu môi.

Lâm Vườn mong đợi những xa xôi
Chiều loang tím, mắt côi ủ sầu
Sông ơi, sông hỡi về đâu?
Có nghe anh gọi - úa nhầu tâm can?

Ngóng trông mỏi mắt bóng dáng nàng
Dòng sông cũ đã sang bến người
Bỏ anh giá lạnh đơn côi
Ủ lòng khao khát một trời có em.....
Tiengsongbien