tag:blogger.com,1999:blog-4629188188352816674.post7263866503642566004..comments2023-08-20T16:05:26.351+02:00Comments on Tiếng Sóng Biển: Giấc mơ thứ 2: Một người bạn họcKhúc Thi Tìnhhttp://www.blogger.com/profile/11074198838769183070noreply@blogger.comBlogger2125tag:blogger.com,1999:blog-4629188188352816674.post-69570810243855637962013-08-21T22:54:40.890+02:002013-08-21T22:54:40.890+02:00Bạn ở xa mà cảm thông và hiểu được hoàn cảnh lúc đ...Bạn ở xa mà cảm thông và hiểu được hoàn cảnh lúc đó và hiểu được mình. Điều đó còn tuyệt vời hơn nữa. Bạn có nghĩ, khi mình mơ mà đúng nhiều quá, tự dưng có những lúc thấy sợ....cả chính mình không?<br />Mình chỉ kể những gì mình cảm nhận lúc đó thôi.Khúc Thi Tìnhhttps://www.blogger.com/profile/11074198838769183070noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-4629188188352816674.post-47448988001355439672013-08-15T16:45:26.365+02:002013-08-15T16:45:26.365+02:00Bạn kể lại một giấc mơ mà là một ký ước đau thương...Bạn kể lại một giấc mơ mà là một ký ước đau thương trong chiến tranh, nghe thật đau lòng. Cảnh chiến tranh đau thương mất mát là không gì bù đắp nổi. Khâm Thiên sau đợt B52 rải bom ấy đã đi vào lịch sử, một nỗi đau quá lớn của Hà Nội, của đất nước bạn ạ. Nhưng nói về giấc mơ thì quả thật bạn đã có linh cảm chính xác như được báo trước, thương bạn Khánh quá, rồi gia đình Khánh, Thư....những con người chết oan vì bom đạn chiến tranh. Bạn viết rất hayPHUSAhttps://www.blogger.com/profile/17604221669676727184noreply@blogger.com