Seiten

Dienstag, 21. Juni 2016

THẢM NẠN

Nhìn đất nước mình ngày một xơ xác, nhân dân đau khố, kêu oan đến rạc cả thân hình, các cháu vùng cao đói rách điêu linh, ai không xót xa là không còn tình nhân ái. 
Nghe tin 2 máy bay lại nối tiếp nhau rơi, ai không ái ngại? Năm trước thôi cũng hai chiếc tiêu đời. Chẳng ai lo cho nỗi cực dân tôi, họ còn nhẫn tâm đi mời thêm giặc tới.



Thương đất nước trong thảm nạn xơ xác
Biết dân tộc đang đi lạc về đâu?
Lấy di sản gì để lại mai sau?
Hay nhẫn nhục cúi đầu rơi nước mắt?

Nhìn về quê hương trái tim đau thắt
Cánh đồng khô, nước mặn tràn khắp nơi
Rừng tan tác, bùn đỏ ngập ngụa rồi
Cá chết hết, thuyền nằm phơi trên cạn

Dân ngơ ngác, không biết ai là bạn
Ai là thù nên chán ngán buông xuôi
Kẻ xâm lược được Đảng tô sáng ngời
Vàng 4 chữ, 16 lời thân thiết

Nước Mỹ xin được giúp qua khắc nghiệt
Muốn xét nguyên nhân cá chết tại sao?
Muổn giúp Việt Nam tìm giữa sóng trào
Những người lính chẳng hiểu sao mình chết

Nhưng Việt Nam không trân trọng tình thiệt
Chạy theo Trung thêu dệt chuyện “tương đồng”
Bắt dân làm ngơ, cho chiếm Biển Đông
Nhờ quân giặc tìm phi công mất tích?

Kẻ giết người đang hiện thân là địch
Ai cố tình, buộc dân thích bọn này?
Kẻ xả độc, ai tìm cách giấu tay?
Ai âm mưu bán đất này cho chúng?

Hai chiếc máy bay thi nhau rơi rụng
“Không rõ nguyên nhân”, chết đúng 10 người
Tranh chấp chủ quyền, chỉ có chúng thôi
Bọn bành trướng muốn nuốt tươi đất Việt

Sao cứ khom lưng bắt dân chịu thiệt?
Sao lặng câm mặc chúng giết dân mình?
Sao quên nhân nghĩa với người hy sinh?
Sao hèn nhát mặc tình cho chúng lấn?

Hãy ngửng đầu, gọi toàn dân ra trận
Dù máu rơi, không để chúng làm càn
Giữ đất mẹ, ngăn chân chúng tràn sang
Chết đối mặt hơn bị gian ngầm hại.


Tiếng Sóng Biển 17.06.2016

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen