Seiten

Mittwoch, 30. Dezember 2015

Chúc mừng năm mới 2016

Tiếng Sóng Biển chân thành chúc tất cả bạn bè và những người khách có lòng ghé thăm trang Blog của mình một năm mới sức khoẻ dồi dào, nhiều niềm vui, hạnh phúc, gặt hái nhiều thành công và đạt được mọi ước vọng. 

Mình cầu mong cho lãnh đạo Việt Nam sẽ thay đổi cách nghĩ, tầm nhìn, tôn trọng nhân phẩm của từng người dân, minh bạch, công bằng, bác ái để Việt Nam thực sự đoàn kết trong, ngoài, phát triển và đứng vững trước cơn bão dông mà Trung quốc đang gieo ngoài Biển Đông, để giữ vững chủ quyền đất nước mà cha ông ta ngàn đời tạo dựng.

Mình cầu mong cho thế giới trở lại an lành, cho nước mắt thôi rơi, máu không còn đổ, cho trẻ em trên khắp hành tinh được hưởng những điều tốt đẹp nhất.




CHÚC Xuân đang đến đổi thay
MỪNG cho Đất nước mỗi ngày đẹp hơn
NĂM Thân giúp vận nước non
MỚI đường Dân chủ, chẳng còn khó khăn
SỨC KHỎE ai cũng thật cần
HẠNH PHÚC chan chứa, tình chân trao người
VUI VẺ đem đến nụ cười
MAY MẮN đón nhận hơn mười trước đây
PHÁT TÀI sung sướng tràn đầy
SAI LỘC thụ hưởng mỗi ngày thêm xuân

Tiếng Sóng Biển 30.12.2015

Dienstag, 29. Dezember 2015

Lá thư tâm huyết của một đảng viên đã 65 năm tuổi Đảng

TSB là thế hệ sinh sau đẻ muộn, song cũng hay chịu khó đọc sách, tìm hiểu về lịch sử VN, nên biết được nhiều điều ĐCSVN làm sai hoàn toàn với những gì mà Bác Hồ mong muốn cho nhân dân, đất nước Việt Nam.
Mặc dù ĐCSVN cố tình tôn vinh, tô vẽ, ca ngợi ông Hồ hết lời nhằm biến ông thành Thánh sống, thì ông vẫn chỉ là con người. Cũng có những khát khao, thèm muốn và tật xấu..v.v... y như một người bình thường, song ông buộc phải giữ gìn hơn cho xứng đáng là một vị Lãnh tụ trước dân. 
Ông chỉ khác người ở chỗ là một vị Chủ tịch nước, nhưng ông giản dị, không tham lam tư lợi và chân thành. Những gì ông khuyên bảo cán bộ đảng viên là nhằm xây dựng uy tín, lòng tin của nhân dân với Đảng Lao Động Việt Nam do ông sáng lập. Âu đó cũng là "tấm gương" cho lãnh đạo Việt Nam bây giờ học tập
Song qua bao nhiêu cuộc phát động phong trào "học tập theo gương Bác Hồ vĩ đại" kéo dài hàng hơn nửa thế kỷ, nhưng chẳng thấy đoàn viên, đảng viên nào tốt lên, chỉ thấy ngày càng tồi tệ hơn. Đảng Lao Động Việt Nam ̣đi từ được nhân dân tin yêu và "một lòng theo Đảng", đến khi đổi thành "ĐCSVN" bỗng từ từ bị dân "mất lòng tin" rồi "xin ra khỏi Đảng", "đơn thư kiến nghị" hy vọng Đảng thay đổi, trả lại tên cũ và.... "căm thù CS". Khiến những đảng viên lão thành vượt qua được nỗi sợ hãi cố hữu phải lên tiếng. 
Những tiếng nói tự tim, chân thành với ước vọng Đảng sẽ thay đổi cho nhân dân được nhờ. Những tiếng nói của những người sắp đi vào cõi vĩnh hằng không còn màng danh, lợi, không thể là những lời nói giả dối, phản bội Tổ quốc.
Nếu cán bộ, đảng viên ĐCSVN ngày nay làm đúng những gì ông Hồ mong muốn, chính là phải thực hiện đúng những gì mà Hiến pháp đầu tiên của Nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa đã qui định. Chứ không phải những bản Hiến pháp sau này bị biến tướng theo ý của các Tổng bí thư, không thông qua sự phúc quyết của toàn dân như kiểu "lấy ý kiến nhân dân" nhưng những ai có ý kiến trái chiều, đều bị ông Trọng coi là "phản động" trong kỳ thay đổi Hiến pháp năm 2013.
Lá thư của ông Hồng Anh, một đảng viên kỳ cựu đã mở mắt cho những ai còn u mê thấy được sự thật về ĐCSVN hiện nay đang lạc đường hoàn toàn. Họ chỉ lấy "Tấm gương của Bác" ra làm bùa mê thuốc lú, buộc dân tộc này phải tuân phục Trung Quốc vì lý do "Bác Hồ và Bác Mao đã có công vun đắp tình hữu nghị lâu đời giữa hai dân tộc Việt - Trung".
Mỗi giai đoạn lịch sử, chúng ta phải có thái độ rõ ràng dứt khoát với người láng giềng khổng lồ nhưng bẩn tính, hay tráo trở và chưa bao giờ từ bỏ ỵ đồ nuốt trọn Việt Nam như Trung Quốc.
Trong lúc TQ ngang nhiên tuyên bố chiếm trọn Biển Đông, xây căn cứ trên các đảo do dùng vũ lực bắn chết bộ đội Việt Nam để cướp, bắt bớ, xua đuổi, phá ngư cụ, đâm chìm tầu cá của ngư dân Việt Nam, chặn đường sinh sống của họ ngay trên vùng biển là ngư trường truyền thống của họ vốn thuộc chủ quyền của việt Nam từ trước tới nay, khiến họ phải lang bạt kiếm ăn xa hơn, xâm phạm lãnh hải của nước bạn, khiến bị đốt tầu..... Mà ĐCSVN vẫn tiếp tục rêu rao "giữ vững tình đoàn kết hữu nghị" với "kẻ thù truyền kiếp" đã từng được TBT Lê Duẩn xác lập trong Hiến pháp năm 1980 hay sao?
Theo thiển ý của TSB thì thà thoát Trung, dân mình chịu khổ một thời gian, tự lập, tự cường, dựa vào các mối làm ăn nghiêm chỉnh theo các hiệp ước như WOT, TPP... và thực hiện đúng như "Lời Bác Hồ dậy", tất cả các cán bộ, đảng viên nào dính vào tham nhũng, hối lộ đều phế truất không thương tiếc. Cho phép nhân dân bất kể chính kiến, nghề nghiệp, hoàn cảnh gia đình đều có quyền ứng cử vào vị trí lãnh đạo các cấp chính quyền như Bác Hồ đã từng kêu gọi cho cuộc Tổng tuyển cử đầu tiên năm 1946. 
Đảng CSVN chỉ có quyền áp đặt qui định với 4 triệu đảng viên của mình hay các chức danh của đảng mà thôi. Nếu đảng viên nào giỏi, được dân tín nhiệm bầu vào các cương vị lãnh đạo, đều phải tuân thủ nghiêm ngặt pháp luật VN như một công dân bình thường.
Giai đoạn đảng lãnh đạo cướp chính quyền đã qua rồi. Bây giờ cần sự đóng góp trí tuệ, năng lực và công sức của toàn dân để xây dựng VN phát triển mạnh về kinh tế, vững về chủ quyền.
Còn giữ độc quyền, Đảng sẽ không bao giờ triệt nổi bọn tham quan và nhũng nhiễu dân lành, bởi chúng được Đảng cử ra, giao phó trách nhiệm, nên không lẽ Đảng tự chặt chân mình? Mà động vào tham nhũng là động tới các nhà lãnh đạo cao cấp nhất trong Đảng, từ trung ương tới địa phương, vậy lấy ai chống ai? Chính vì vậy, TBT Nguyễn Phú Trọng mới sợ "đập chuột không khéo, sẽ vỡ bình".
Cũng chính vì loanh quanh luẩn quẩn chỉ có 4 triệu đảng viên/ 92 triệu dân Việt Nam, mà lại được thâu tóm mọi quyền và lợi của đất nước, khiến đại đa số đảng viên trẻ vào đảng sau này toàn dân cơ hội, không có tư cách, nên ĐCSVN cứ sài tiền thuế dân thoải mái để họp hết hội nghị này, tới hội nghị khác mà chẳng tìm ra ai không dính chàm để xứng đáng làm lãnh đạo, đành sử dụng những người kém tài đức, chỉ biết dựa vào ngoại bang, cho dù nó là kẻ thù, cho dù biết nguy cơ mất nước cận kề, cũng cứ nhắm mắt đưa chân.
Kết cục chỉ khổ cho dân Việt Nam thôi.



Ý kiến đảng viên gửi Đại hội 12 của Đảng

Kính gửi: Các đồng chí Đại biểu Đại hội 
Tôi tên là: Nguyễn Hồng Thanh, sinh năm: 1931 tại tỉnh Quảng Trị.
Tham gia cách mạng năm 1945. Vào Đảng Cộng sản Đông Dương năm 1949. Đã được nhận huy hiệu 65 tuổi Đảng.
Hiện cư trú tại: Quận Gò Vấp, TP. Hồ Chí Minh.
Kính thưa các đồng chí!
Tôi viết thư này gửi tới các đồng chí đại biểu tham dự Đại hội Đại biểu toàn quốc lần thứ 12 của Đảng một số ý kiến sau đây:
Qua dự thảo các văn kiện của Đại hội 12 của Đảng đã được công bố, cả năm nay nhân dân bàn tán về những sự kiện sắp diễn ra. Có nhiều ý kiến nói thẳng muốn đất nước tiến lên thì phải lấy lại tên nước là Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, lấy lại tên Đảng là Đảng Lao Động Việt Nam. Cái gì của Bác Hồ nên trả lại cho Bác Hồ.
Trong Di Chúc của Bác Hồ, Bác đã căn dặn: Sau khi thắng Mỹ thống nhất đất nước, xây dựng lại một nước Việt Nam “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”. Bác thường nói: “Người dân thường hay so sánh: Chế độ cũ và chế độ mới, người lãnh đạo cũ và người lãnh đạo mới, nước ta với các nước khác”…
Sau ngày giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước một số nước Đông Nam Á họ thua ta… nhưng 40 năm nay, nước ta có hòa bình thống nhất, kinh tế của đất nước ta có nhiều mặt lại thua họ. Thậm chí thua cả Campuchia và Lào nữa.
Thưa các đồng chí!
Đại hội lần thứ 12 của Đảng nên từ bỏ chủ nghĩa Mác-Lênin, bỏ chủ nghĩa xã hội, lấy học thuyết Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng và là kim chỉ nam cho mọi hoạt động của mình.
Vừa rồi có đồng chí nói Quốc hội xây dựng pháp quyền xã hội chủ nghĩa. Theo tôi, nên xây dựng pháp quyền dân chủ nhân dân.
  • Pháp quyền tư bản chủ nghĩa xây dựng ngay trong lòng xã hội cũ, là sự lựa chọn lịch sử một cách tự nhiên; còn pháp quyền xã hội chủ nghĩa chưa hình thành trong lòng xã hội cũ, mà phải xây dựng trong một thời gian dài… theo mô hình của các Đảng Cộng sản lựa chọn. Theo lời của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng: “Đến hết thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.
  • Vì vậy, theo pháp quyền xã hội chủ nghĩa thời Stalin, những người bất đồng về đường lối đều bị cầm tù giết hại như: Zinoviev và Kamenev năm 1936, Bukharin năm 1938 và hàng loạt cán bộ cao cấp đều bị hành quyết trong cuộc Đại Thanh trừng 1936-1938.
  • Rồi đến Đảng Cộng sản Trung Quốc tiến hành Cách mạng Văn hóa, giết hại tù đày bao nhiêu đảng viên cộng sản.
  • Tình hình Việt Nam lúc đó, sức khỏe của Bác Hồ quá yếu, ít hội họp, mọi vấn đề về “xét lại” họ đều tìm cách bưng bít. Thời kỳ này chỉ có Liên Xô, Trung Quốc là đồng minh thân thiết giúp đỡ ta, chứ có ai theo một nước tư bản nào đâu, thế mà một số cán bộ cao cấp từng trải qua nhà tù Côn Đảo, Sơn La đều bị bắt, bị tù quản thúc do bị gán tội “xét lại”…
  • Pháp quyền tư bản chủ nghĩa, họ chỉ lật đổ Thủ tướng, Tổng thống, chưa bao giờ họ tù đày giết nhầm hàng loạt như pháp quyền xã hội chủ nghĩa.
  • Ta nên xây dựng pháp quyền dân chủ nhân dân, đi theo đường lối Hồ Chí Minh. Nhìn lại bốn ngàn năm lịch sử, nhân dân ta chưa bao giờ hưởng được dân chủ. Tất cả trên thế giới các nước đều là nước Cộng Hòa; chỉ Việt Nam, Bác Hồ đưa ra chữ dân chủ đầu tiên: Nước Việt Nam dân chủ cộng hòa.
Vì vậy, Bác Hồ nói: “Nếu ai nói chúng ta không dân chủ, thì chúng ta khó chịu. Nhưng nếu chúng ta tự xét cho kỹ, thì thật có như thế”.
Bác lại nói: “Đối với cơ quan lãnh đạo, đối với những người lãnh đạo các đảng viên và các cán bộ dù có ý kiến cũng không đám nói, dù muốn phê bình cũng sợ, không dám phê bình.
Thành thử cấp trên với cấp dưới cách biệt nhau. quần chúng với Đảng rời xa nhau. Trên thì tưởng cái gì cũng tốt đẹp. Dưới thì có gì không dám nói ra.
Họ không nói, không phải vì họ không có ý kiến, nhưng vì họ nghĩ nói ra cấp trên cũng không nghe, không xét, có khi lại bị “trù” là khác”.
Trong khi đó, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tuyên bố ở Vĩnh Phúc rằng các ý kiến khác biệt góp ý với Đảng là “suy thoái”??? Ngay trong “19 điều cấm đảng viên không được làm”, thấy rõ thiếu dân chủ trầm trọng, nhất là điều 7 (Ðảng viên (kể cả cấp ủy viên và đảng viên là cán bộ diện cấp ủy, ban thường vụ cấp ủy quản lý) tự ứng cử, nhận đề cử và đề cử các chức danh của tổ chức nhà nước, Mặt trận Tổ quốc, các tổ chức chính trị – xã hội (theo quy định phải do tổ chức Ðảng giới thiệu) khi chưa được tổ chức Ðảng có thẩm quyền cho phép).
Vì vậy uy tín của Đảng chưa bao giờ thấp như hiện nay. Cho nên, từ lâu nhân dân đã có những câu nói cửa miệng:
Mất mùa là tại thiên tai
Được mùa là bởi thiên tài Đảng ta
Công trình càng lớn bao nhiêu
Cán bộ càng có nhiều nhà to lên
Cấp trên đoái đến dân làng
Đón tiếp dềnh dàng chỉ khổ dân thôi
Học Bác Hồ đến tận nơi
Xắn quần lội ruộng, nghe lời dân than
Đầy tớ thì cưỡi trăm trâu (1 ô tô = 100 con trâu)
Để chủ lạt muối, thiếu dầu chẳng lo
Rồi còn có những câu cay đắng vô cùng:
Chém cha cái kiếp làm dân
Thoát thân trâu ngựa đến phần lót lo
Lót lo cho tớ béo to
Ngồi trên lưng chủ ốm o gầy mòn
Tuy người dân phẫn nộ như vậy, nhưng tại sao họ không biểu tình để chống đối? Không phải họ sợ bị đàn áp, mà cái chính họ vô cùng yêu đất nước này.
Nếu Đảng ta thực sự là Đảng của Bác Hồ thì phải quang minh chính đại theo lời Bác dạy. Đại hội Đảng lần thứ XII nên lấy 8 chữ vàng của Bác Hồ “Cần kiệm, liêm chính, chí công, vô tư” để soi xét tiêu chuẩn cán bộ lãnh đạo từ tỉnh thành lên trung ương.
Đại hội lần thứ XII cần đổi mới tổ chức. Chỉ hơn bốn triệu đảng viên (hầu hết hưu trí) mà tổ chức Đảng từ Trung ương đến địa phương quá rườm rà. Tôi ví dụ: Quận Gò Vấp có 540 ngàn dân nhưng chỉ có hơn sáu ngàn đảng viên hầu hết là hưu trí. Ủy ban thì làm không hết việc, còn Quận ủy “hơi ít có việc để làm” nhưng lương Quận ủy lại to hơn lương Ủy ban Quận??? Tôi đề nghị nên sáp nhập Ủy ban và Quận / Huyện ủy vào làm một, Bí thư kiêm Chủ tịch, thanh kiểm tra là một, v.v. Có ông 97 tuổi nói: “Trước đây dưới thời Pháp thuộc, dân chỉ đóng hai loại thuế là thuế thân và thuế điền thổ để nuôi triều đình phong kiến và chính quyền bảo hộ. Nay dân đóng cơ man nào là thuế và nhiều sự đóng góp bất thành thuế để nuôi Đảng và Chính phủ”.
Tóm lại đất nước muốn tiến lên thì thoát ra khỏi vòng kim cô của chủ nghĩa Mác Lê-nin, xây dựng một nước Việt Nam theo đường lối của học thuyết tư tưởng Hồ Chí Minh. Đó là ý nguyện của toàn dân.

                                                                                   TP. Hồ Chí Minh, ngày 21/12/2015
Kính thư

Nguyễn Hồng Thanh
                                                                                                          (Đã ký)
*ĐT: 0964.859.924

Ai mới là “Công dân hạng hai”?

Nhóm lưu manh đỏ được CA chống lưng đang tác yêu tác quái, bênh TQ bán nước, hại dân,

Mình lang thang trong mạng, thấy đám Dư luận viên, tức Lưu manh đỏ, ngoác miệng chê những Việt kiều là “Công dân hạng hai” trên xứ người.
Song trên thực tế, Việt kiều Thuyền nhân xưa kia đại đa số hội nhập thực sự với nước sở tại. Họ chăm chỉ làm ăn và thành đạt. Thế hệ thứ hai được nuôi dậy rất chu đáo, nên có rất nhiều người nổi danh trên chính trường nước sở tại và được dân sở tại tôn trọng. Tiếng nói và lá phiếu của họ rất có giá trị tác động thực sự vào chính sách của chính quyền. Đã có rất nhiều người Việt tham gia chính trường ở Mỹ, Úc.


Thượng nghị sĩ tiểu bang California Janet Nguyễn

Họ khác với những Việt kiều di tản vì kinh tế đến từ phía Bắc VN hoặc sau này từ CHXHCNVN. Nói đúng ra, đại đa số những người này dưới con mắt dân sở tại mới đúng là “công dân hạng hai”, vì họ không chịu hội nhập, không chịu học hỏi để trau dồi thêm vốn tiếng và văn hóa bản xứ. Họ sống chỉ vì tiền, nên trước kia chẳng biết gì đến thế giới chung quanh. Khi có tí của để dành, họ thích quần tụ nhau, tán phét, khoe khoang một cách rẻ tiền, để giết thời gian lúc nhàn rỗi, chứ không học hỏi gì hết. Vì vậy, cho dù họ ở nước Đức tới hơn 20 năm, có tiền ăn diện, song vẫn mang y nguyên cung cách sống nhà quê Việt Nam trên xứ công nghiệp phát triển. Do đó, đối với dân bản xứ, cho dù họ có là chủ doanh nghiệp vừa và nhỏ, cũng chẳng mấy ai tôn trọng họ.
Dẫu vậy, những Việt kiều được phép cư trú, nhưng không hội nhập đó cũng còn sướng hơn những “công dân hạng hai” như các bạn chính trên đất nước mình.

Hình ảnh Dư luận viên khoác áo đỏ hành động như lưu manh, bị gọi là "lưu manh đỏ" phá đám lễ tưởng niệm liệt sĩ bị Tầu giết chết để chiếm Gạc Ma


Mang tiếng cũng là người sinh ra tại Việt Nam, nhưng những Việt kiều này ít nhất còn được hưởng mọi quyền công dân ở nước sở tại, mặc dù họ vẫn mang quốc tịch VN. Họ được tự do viết bài, làm báo hay phát biểu trên đài, hoặc làm phim hay tham gia biểu tình …. để theo nhận thức, chính kiến của họ, mà không bị ai chửi bới, canh chừng, đe dọa hay hành hung như ở VN.
Họ có thể thành lập Hội, tự do tổ chức những đêm văn hóa mang hoàn toàn đặc tính dân tộc. Được tự do thờ phượng, thực hành bất cứ đạo nào họ tin.
Được tự do di trú thoải mái trên khắp nước hay du lịch nước nào họ muốn, vào bất cứ thời điểm nào họ thích mà không phải xin phép, chỉ cốt nước họ đến cho họ nhập cảnh. Được mua nhà, bất động sản, nếu họ có tiền hợp pháp. Được hành nghề hay đi làm để tự nuôi sống bản thân và gia đình. Được hưởng mọi chế độ an sinh xã hội như người sở tại.
Họ được chính quyền và pháp luật bảo vệ y như công dân sở tại. Trước tòa án, họ được xét xử công bằng như tất cả mọi công dân khác.
Không một ai, kể cả cảnh sát hay quan chức địa phương có quyền gây sức ép với họ vì bất cứ lý do gì. Cũng như không được phép bước vào nhà riêng hay cơ sở làm ăn của họ mà lục soát, nếu không có giấy tòa án hoặc lý do chính đáng. Nếu bị kiện, tòa sẽ tiếp nhận đơn và xử lý đúng như với tất cả các công dân khác và án quyết sẽ theo đúng pháp luật mà thực hiện.
Ai có quốc tịch, sẽ còn được quyền ứng cử và bầu cử nữa. Lá phiếu của họ có giá trị y như mọi công dân chính gốc, không hề có sự khác biệt.

Chị Hải dân oan chỉ vì đi khiếu kiện mà bị bắt tù giam vì tội: "gây rối"


Chứ không như ở VN, dân mình chẳng có tí quyền gì. kể cả quyền căn bản nhất của công dân là quyền bầu cử ra những người lãnh đạo xứng đáng và quyền được sống, được tôn trọng, được bảo vệ, được khu xử công bằng như một con người cũng không có.
Bạn đừng cãi tôi, khi bạn cho rằng bạn đang sống “yên ổn”.
Vâng, bạn sẽ yên ổn, nếu bạn giả mù, không nhìn thấy nạn tham nhũng đang khiến cho giới lãnh đạo giầu nhanh kinh khủng, chúng chính là bọn phản động cố tình làm cho đất nước kiệt quệ. Còn dân nghèo dù đã có bao nhiêu quĩ hộ trợ Quốc tế, đã có hàng trăm tỷ đồng quyên góp..v.v/.. thì nghèo vẫn hoàn nghèo, có khi còn khổ nữa, vì bị bọn tham quan dựng “dự án” nhằm cướp đất, phá nhà, xin ngân sách nhà nước nhằm rút ruột, xây xong rồi để bỏ hoang tàn khắp nơi.

Bạn sẽ “yên ổn”, nếu giả điếc, khi không thấy những trái ngang xảy ra đời thường quanh bạn, không biết nhục hay tức giận khi bị đám công quyền nhâng nháo, vô lễ, rẻ khinh, móc túi ngang nhiên…. không thấy xót xa cho những tệ nạn xã hội ngày càng nhức nhối, giáo dục ngày một xuống cấp. Không nghe thấy tiếng kêu oan của nhữg nạn nhân bị ép cung hay tiếng khóc của đàn bà, con trẻ vô tội, và của những người cha, người mẹ già có con cái bị công an đánh đến chết trong đồn hay trại tạm giam nhằm ép cung, chỉ vì thành tích “phá án nhanh”.

Phòng khách của dinh thự nhà nguyên TBT ĐCSVN Nông Đức Mạnh

Vâng, bạn sẽ “yên ổn” khi ngậm miệng giả câm, quay mặt đi, mặc cho mọi những kẻ khoác áo chính quyền ra oai hành hung người khác đến đổ máu, chỉ vì họ không chịu nổi nỗi nhục mất nước, không chịu lặng im, quên đi công lao của những người lính đã bị chính quyền bán rẻ sinh mạng trong các cuộc chiến chống quân TQ xâm lược. Hay đơn giản là họ không cầm lòng được trước nỗi oan thấu trời của những người dân nên phải lên tiếng bảo vệ.
Bạn sẽ “yên ổn” cho riêng mình bạn, mặc cho đất nước này đang dần lọt vào tay TQ đúng như kịch bản “diễn tiến hòa bình” mà Trung dàn cảnh. Bạn sẽ “yên ổn” để cả dân tộc này, tương lai cháu con của bạn chết dần vì ngộ độc của TQ hoặc nếu thoát được, thì cũng biến thành nô lệ kiểu mới của TQ.
Bạn sẽ “yên ổn” để cho lãnh đạo VN vắt kiệt đất nước, dân tộc này rồi dâng hiến cho TQ làm chư hầu.
Vâng, bạn sẽ “yên ổn” khi chấp nhận mình chỉ là “Công dân hạng hai”, giá trị như một con vật vừa mù, vừa câm, vừa điếc và phải sống hèn hạ ngay trên quê hương bạn, để cho họ, một nhóm người giật dây điều khiển, hay bắt bạn chui vào lò mổ.
Nếu than van, hay cưỡng lại, hoặc phản bác….chắc chắn bạn sẽ không thể nào “yên ổn” trong chế độ độc tài này.

Hình ảnh những dãy nhà lụp xụp dọc hai bên Kênh Tẻ, Kênh Đôi thuộc các đường Trần Xuân Soạn, Tôn Thất Thuyết, Phạm Thế Hiển của quận 4, 7 và 8 TP HCM


Ai đã tước đoạt
Quyền làm người, quyền tự do bầu cử?
Quyền sở hữu đất đai, quyền di trú khắp nơi?
Quyền lập hội, quyền biểu tình một thời
Mà Hiến pháp ông Hồ (1946) đã hứa lời danh dự?


Ai đẩy dân tôi xuống làm hạng thứ?
Khi Đảng cộng sản, qui tụ những kẻ gian
Quyết giữ độc quyền, cho thỏa tính tham
Chỉ chọn đảng viên lên làm lãnh đạo
Cố tình lươn lẹo, làm sai, báo láo
Cố tình vu khống, điên đảo hại người
Cố tình mượn danh thay mặt dân tôi
Làm những chuyện ngược đời, phản phúc?


Sao phải đảng viên mới lãnh đạo được?
Khi chọn trong dân cả nước giỏi hơn nhiều?
Nếu Đảng độc tài, lãnh đạo sẽ quan liêu
Sẽ hành dân, làm liều hòng vơ vét
Ai buộc dân tôi đi vào chỗ chết?
Chỉ vì sợ Trung, mất hết chủ quyền?
Quên rằng kẻ thù đang chiếm đảo ngang nhiên
Bán Tổ quốc, chỉ vì tiền thấm máu?


Ai coi dân tôi như cá nằm trong chậu?
Bắt, giết tự do, che dấu tội cho nhau?
Ai khinh dân tôi, học theo kiểu bọn Tầu?
Đàn áp, đánh đập, và đua nhau móc túi?
Ai bỉ dân tôi chỉ như một đám hủi?
“Công dân hạng hai”, nên bắt cúi phụng Trung?
Ai kẻ vô ơn, ngày truy điệu lại mừng?
Cho lưu manh đỏ nhẩy tưng bừng phá đám?
Ai hại dân tôi, mặc côn đồ làm loạn?
Vung gậy đánh dân, kết bạn với kẻ thù?
Ai cố tình coi dân tộc này ngu?
Chỉ có Đảng mới xứng như thánh sống?


Từ khi có Đảng, đêm dài lắm mộng
Dân hóa cu li, Đảng giống ác gian
Độc đoán, quân phiệt, tàn nhẫn, dã man
Vơ vét hết, làm toàn điều phản quốc
Coi rẻ nhân dân, theo chân Trung quốc
Chỉ vì lợi danh, Đảng tước hết quyền dân.


TSB 28.12.2015

Montag, 28. Dezember 2015

Khát vọng nền Dân chủ Cộng hòa cho Việt Nam



Vì nền Dân chủ Cộng hòa
Vì dân, ích nước để mà đấu tranh
Lợi, quyền riêng, chẳng ai giành
Mong cho Tổ quốc tiến nhanh, mạnh, giầu
Xóa hết mọi nỗi khổ đau
Quan - Dân trước luật như nhau công bằng
Ưu đãi người có khả năng
Khuyến khích sản xuất, mở mang trí tài
Nhân quyền ai cũng như ai
Trẻ học không phí, tương lai vững vàng
Già được chăm sóc hỏi han
Công nhân dễ thở khi làm đủ công
Nhà nông có đất cấy trồng
Mọi người no đủ, sống trong yên bình
Là lính mà bị hy sinh
Nhà nước hỗ trợ gia đình đủ ăn
Thương binh nếu gặp khó khăn
Xã hội giúp sức để nhanh phục hồi
Trẻ em nào bị mồ côi
Có cô nhi viện, sống đời ấm êm
Người tàn tật, hay bị điên
Đều được nhà nước cấp tiền chăm nom
Các mẹ đi làm gửi con
An lòng, cô giáo tươi ròn chăm thay
Tham nhũng phải trị thẳng tay
Hoạnh dân cũng bị đuổi ngay tức thì
Tiết kiệm ngân sách khi chi
Thuế được kiểm soát kỹ vì lợi dân
Quan tòa độc lập cán cân
Không màng tiền bạc, hay thân thuộc mình
Mọi phiên xử đều công minh
Có tình hợp lý, đưa hình phạt ngay
Công chức phải làm hăng say
Lương cao, sai phạm án dầy hơn dân
Công an phải thật chuyên cần
Mạng dân bảo vệ, trị an giữ gìn
Phải trách nhiệm để dân tin
Vi phạm, phạt nặng, dân nhìn làm gương
Cán bộ phải để dân thương
Tận tuỵ, trách nhiệm, kiên cường, tận trung
Dân rét, tấm áo đắp cùng
Dân khổ, tìm cách không ngừng giúp dân
Nếu lãnh đạo dám dấn thân
Sắn tay vì nước, chuyền cần - dân theo
Chẳng sợ khi nước còn nghèo
Có dân giúp sức, quân reo - thắng thù.

TSB 17.12.2015

Tại sao lại sợ Dân chủ?

Tam quyền phân lập trong nhà nước Dân chủ sẽ khiến cho mọi công dân được đảm bảo quyền của mình và được khu xử công bằng trước pháp luật.

Nhiều người VN sợ hãi việc chuyển đổi Dân chủ sẽ gây bất ổn cho xã hội, chỉ vì kém hiểu biết và bị tuyên truyền lệch lạc. Họ không biết rằng, bất ổn chỉ xẩy ra khi chính quyền độc tài không chấp nhận nguyện vọng của đại đa số nhân dân, kiên quyết bắt dân phải phục tùng lệnh của một nhóm quyền lực nào đó, rồi dùng công an, côn đồ đàn áp đẫm máu những người yêu Công lý, Tự do, Dân chủ, khiến lòng dân phẫn nộ, phải đi từ thái cực "yêu cầu" một cách ôn hòa sang "chông lại" bằng vũ trang mới sinh chuyện.

Nếu một chính phủ trong sạch, dám minh bạch hóa mọi chính sách, mọi kế hoạch và chi thu, thì không bao giờ có chuyện quan tham nhũng cứ ngồi tại vị để mạnh tay vơ vét thêm nhiều hơn nữa tài sản quốc gia. Không có chuyện "các nhóm lợi ích" ngày càng liên kết, phát triển sâu rộng. Không có những công trình tốn kém hàng trăm ngàn tỷ mà không đem lại hiệu quả kinh tế nào, để nợ đổ xuống đầu dân. Sẽ không có cảnh dân oan phải khổ sở đội đơn kêu oan, khiếu kiện hàng hai chục năm ròng. Không có biểu tình chống cướp đất. Chính phủ không phải lo tập trận đàn áp dân oan, hay biểu tình chống tham nhũng. Để sức lo tập trận bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.

Nhân dân không đòi gì, chỉ đòi đặt quyền lợi của Dân, của Nước lên trên tất cả

Nếu chính phủ đó thực sự vì dân, cũng sẽ không bao giờ sợ nhân dân lật đổ mình hay không đẩu phiếu cho mình cho dù để họ được hưởng quyền tổng tuyển cử tự do. Cũng như không bao giờ phải sợ nạn ngoại xâm khi biết rằng nhân dân luôn ủng hộ mình. Trong lịch sử dân tộc Việt. Chưa bao giờ VN ngang bằng TQ về mặt này hay khác, song cha ông ta cũng đã từng viết lên những trang sử rực rỡ chiến công, mỗi khi TQ tràn sang xâm lược Việt Nam chỉ bằng lòng quyết tâm của cả Dân tộc.

Nếu một chính phủ vì dân, cho dân, cũng sẽ biết được ý nguyện lòng dân, không bao giờ muốn nắm độc quyền lãnh đạo cho riêng Đảng của mình. Họ sẵn sàng cho dân tự do chọn lưạ chính đảng có những kế sách phù hợp với từng giai đoạn phát triển của Đất nước và tự do chọn lựa đầu phiếu để bầu ra những người xứng đáng trong nhân dân lên thay mặt dân lãnh đạo Đất nước.  

Xin đừng vì tham giữ độc quyền lãnh đạo, mà ĐCSVN lờ đi việc TQ quyết tâm độc chiếm Biển Đông và đang dùng chiến thuật "tằm ăn dâu" dùng tiền chiếm dần những nơi trọng yếu nhất của Việt nam

Một chính phủ vì dân, yêu nước, biết đặt quyền lợi của người dân, của Quốc gia, Dân tộc lên trên hết cũng sẽ biết thời điểm nên giải tán hay rút lui, để nhường lại quyền lãnh đạo cho những người giỏi hơn đứng ra gánh vác trách nhiệm, như chính phủ CHDC Đức trước kia đã tự họp để giải thể, hay chính quyền quân đội Myamar mới đây cho phép Tổng tuyển cử tự do, để dân có cơ hội chọn lựa cho mình người lãnh đạo xứng đáng, hợp lòng dân.

Nếu các chính quyền độc tài hay cộng sản không đàn áp người biểu tình như ở các nước Đông Âu, Myamar, Thái Lan thì việc chuyển đổi không cần tiếng súng, không có máu đổ. Mọi sinh hoạt người dân vẫn giữ nguyên và Đất nước sẽ phát triển nhanh chóng.

Tổ chức khủng bố của "Nhà nước Hồi giáo" IS ngày càng trở nên nguy hiểm với cả nhân loại.

Nếu chính quyền của cha con ông Bashar al-Assad không quá độc tài, không dùng xe tăng, trọng pháo để đàn áp người biểu tình đòi Tự do, Dân chủ thì không có cuộc nội chiến Syria, để các nước phải nhẩy vào can thiệp và bọn Hồi giáo quá khích IS mượn đó kêu gọi "khủng bố Thánh chiến", khiến cuộc nội chiến Syria biết thành cuộc chiến toàn cầu.

Nếu ông Putin không gắng chiếm Cremia bằng lý do "Bảo vệ quyền lợi của người nói tiếng Nga" tại đây, để vực dậy chính quyền của tên độc tài Yanukovich thân Nga, và tiếp tế vũ khí, lương thực cho quân ly khai người Nga tại miền Đông Ukreina, nhằm chiếm đoạt một vùng lãnh thổ của Ukreina, tạo con đường huyết mạch nối Cremia với "đất mẹ" Nga, sau khi tiến chiếm chớp nhoáng Cremia, trong khi nhân dân Ukreina mong muốn được hưởng nền Dân chủ phát triển theo các nước Phương Tây. Nếu Putin tôn trọng chính quyền dân cử của Tổng thống Ukraine Petro Poroshenko thì làm gì có chiến tranh tại Ukreina?

M. Gaddafi bị bắt bà bị chính nhân dân của y đánh đập, hành hạ và giết chết vì căm phẫn

Các cuộc chiến trước đây ở Trung Đông cũng vậy. Nếu các nhà lãnh đạo độc tài như M.Gaddafi của Lybia, S. Hussein của I Raq, A. Hitler của Đức quốc xã, Benito Mussolini của phát xít Ý, Ion Antonescu của Romania, Rafael Trujillo của Cộng hòa Dominican, Nicolae Ceausescu Tổng Thư ký Đảng Lao động Romania, sau này là Đảng CS Romania.... biết đến quyền lợi người dân, biết lắng nghe và tôn trọng dân ý, không thẳng tay đàn áp dã man chính nhân dân mình, thì họ đã không bị thua thảm bại và phải chết trong thảm cảnh.

Nếu ĐCSVN tự tin mình được “tuyệt đại đa số” nhân dân cả nước đồng tình ủng hộ, và những nhân sĩ trí thức, Bloger, công nhân và dân oan khắp nơi biểu tình, viết bài hay viết thư kiến nghị….. chỉ là số ít bị “bọn phản động thù địch lôi kéo, mua chuộc hay kích động” tham gia vào “diễn tiến hòa bình” đấu tranh nhằm “lật đổ chính quyền nhân dân”, thì tại sao không dám cho bầu cử tự do như Miến Điện để tự khẳng định mình, bắt “phe đối lập đòi Dân chủ” phải “tâm phục khẩu phục” mà im tiếng, để nhân dân Việt Nam nhắm mắt “một lòng theo đường lối đúng đắn của ĐCSVN”, khỏi phải mong ngóng sang các nước Dân chủ làm gì?

Một người biểu tình chống Tập Cận Bình xâm chiếm Biển Đông nhân ông ta sang VN 05.11.2015 bị công an VN đánh bể đầu tóe máu.

Nếu ĐCSVN cho rằng, “tuyệt đại đa số nhân dân Việt Nam” tin tưởng ở chính sách “mềm mỏng, hòa hiếu với TQ” của ĐCSVN, chấp nhận chính sách đong đưa giữ “tình hữu nghị với TQ”, lờ chuyện TQ kiên quyết chiếm mất Biển Đông của VN, để giữ yên bình, thì sao không dám trưng cầu dân ý?

Độc tài quyết định thì một ngày nào đó, thảm cảnh cho Dân tộc sẽ xẩy ra, há chẳng phải là điều đáng suy nghĩ sao? Liệu chế độ độc tài ở VN có tồn tại mãi được không? Liệu khi lòng căm phẫn của nhân dân lên đến tột độ, ai có thể ngăn cản được những cái chết thảm khốc của bản thân, gia đình và thân nhân các vị?

Tiền và quyền lực dù có lệch đất, nghiêng trời thì một ngày thân xác cũng ra tro có đem đi được đâu? Tại sao phải tranh giành nhau trong hận thù, nước mắt và máu? Tại sao không trả nó lại cho nhân dân để tiếng thơm ghi vào sử sách muôn đời, mà cháu con cũng không phải tủi hổ?

TSB 28.12.2015
Nguồn tham khảo:
http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/225584/mot-nam-nhin-lai-putin-duoc-gi-khi-sap-nhap-crimea.html
http://www.baomoi.com/So-phan-doc-tai/c/7228588.epi