Seiten

Sonntag, 4. Januar 2015

Những phút cuối cùng đắng cay

Tặng Nguyễn Văn Chưởng và Hồ duy Hải cùng những người đang và đã bị kết án oan.
Tôi nghe câu chuyện của 2 tử tù, với óc phán đoán và bằng linh cảm, tôi dám khẳng định có gì đó không bình thường trong quá trình điều tra. Ở nước Đức, dù có nghi bị can tới đâu đi nữa, nhưng khi bị can có bằng chứng ngoại phạm (nhất là không có bất cứ dấu vết gì của Hải ở hiện trường vụ án) thì không được phép kết án, mà phải tha bổng. Đằng này.... chắc chắn họ tính dùng Hải và Chưởng để thế mạng cho kẻ nào đó mới nhẫn tâm quá đáng đến vậy, chứ giết oan một mạng người, oán trả vạn kiếp.

Mỗi ngày em đếm từng giờ
Giật thót mỗi lúc, bơ phờ xót xa
Em không giết hại người ta
Cớ sao họ tới tận nhà bắt em?
Đòn thù dội xuống ngày đêm
Ép em nhận tội, rồi đem tống tù
8 năm ngỡ đã ngàn thu
Lời kêu không thấu, mặc dù chứng oan
Từng giờ, đời cứ thế tàn
Biết sắp bị giết mà tan nát lòng
Mỗi thời khắc cứ cầu mong
Phép mầu nhân thế, cởi tròng dây oan
Cầu được ôm đứa con ngoan
Báo hiếu Cha Mẹ, vái van đất trời
Trả nghĩa chồng vợ một đời
Cạn khô nước mắt, khan lời đắng cay
Bỗng dưng oan trái đọa đày
Bỗng dưng khoác tội xuống tay giết người
Hỡi ơi, sao khổ thân tôi
Số phận bèo bọt sụt trồi bấy nay.
Ai người nhân nghĩa ra tay?
Ai người đủ đức, ơn dầy công minh?
Xin cứu xét lại sự tình
Giải oan tích phúc, thánh linh mở lòng
Cầu trời, em chỉ ước mong
Trở về với mẹ, trong vòng yêu thương
8 năm qua một chặng đường
Mất đi tuổi trẻ vì phường đảo điên
Hỡi ơi, pháp luật vì tiền
Dân oan còn khổ triền miên chốn này!

TSB


Xin xét lại

Nếu Công lý có trên đời
Xin xét xử lại, cho mời chứng nhân
Hãy giải oan khuất cho dân
Bắt kẻ cưỡng bức, để lần cho ra
Vì đâu lại đánh người ta?
Bỏ qua nhân chứng, tạo đà xử sai.
Có không chuyện “đánh tráo bài”?
Giết nhau vì giận, ra oai thế người?
Tội ác không thể buông trôi
Bắt chúng trả giá, cho đời bớt đau!
Giết lầm, nợ đến ngàn sau
Oán chồng chất oán chìm sâu hận thù.

TSB

















Tử tù Hồ Duy Hải









1 Kommentar: