Seiten

Sonntag, 16. November 2014

Chân dung em


Chân dung của em, một người con gái
Rất đỗi dịu dàng, dung dị, thướt tha
Mái tóc bay nghiêng trên trán lòa xòa
Cặp kính cận, khuôn mặt hoa, da trắng
Đáy mắt em, một tâm hồn trong sáng
Chứa niềm tin, bình minh rạng chân trời
Rất kiên cường
Em nói thẳng
Tôi chỉ chống Đảng thôi
Không phản Quốc, quyết một đời tranh đấu
Chống tham nhũng, căm ghét bọn gian lậu
Đòi tự do, đuổi Tầu khỏi nước mình.
Trái tim non trẻ chẳng ngại hy sinh
Đòi công lý, trọn tình cho Dân tộc
Tấm gương của em tạo thành cơn lốc
Làm lung lay tận gốc lũ bạo tàn
Dù chúng đánh em tàn độc dã man
Em vẫn mãi vng vàng vì nước.

Chân dung em
Một bé ngoan mực thước
Trong sáng, trung kiên rất được lòng người
Em như Hải Âu tung cánh trùng khơi
Không khiếp sợ trước cảnh đời giông bão
Bởi trong em trái tim mách bảo
Vì tương lai, làm chim báo điều lành.


Tiếng Sóng Biển

Hãy trả lại



Trả lại tôi bầu trời xưa êm ả
Tiếng ve kêu âm vang cả trưa hè
Trả lại cánh đồng bát ngát hương quê
Căn nhà nhỏ lối đi về không khóa

Trả lại cho tôi vườn cây xanh lá
Sự bình yên nôn nao cả trời chiều
Trả lại cuộc đời quá khứ tin yêu
Tình làng xóm xua tan điều cay đắng

Hãy trả cho tôi, con đường ngợp nắng
Thời vô tư nói, không phải đề phòng
Thời giúp nhau, mà chẳng đ cầu mong
Hưởng phước báu chất chồng vì “từ thiện”

Khi Tổ Quốc cần, sẵn sàng dâng hiến
Đánh đuổi ngoại xâm, quyết chiến không lùi
Bát cơm sẻ nửa, bụng đói vẫn vui
Chia điếu thuốc, rít hết rồi xung trận



Trả lại Công bằng, không bị tra tấn
Không bị côn đồ gây hấn, đánh người
Không bị hoạnh họe giấy tờ lôi thôi
Cán bộ vì dân, xứng NGƯỜI lãnh đạo.

Trả lại một thời không ai nói láo
Con gái đoan trang, kín đáo, dịu dàng
Không giống bây giờ xã hội hỗn mang
Gái đĩ điếm đàng hoàng chân “Thư ký”

Trả lại thời không ai sài hoang phí
Dẫu khó khăn, cũng chẳng xí phần hơn
Gặp éo le, cùng giúp đỡ nhịn nhường
Nhưng trước giặc vẫn kiên cường đứng thẳng

Trả lại cho dân lòng tin tất thắng
Cùng chống giặc Trung, nguyện gắng sức mình
Mỗi người một việc, đâu ngại hy sinh
Hồn Dân tộc hiển linh tụ nguyên khí


Tiếng Sóng Biển

Đội quân của Đảng

Mình lang thang trên mạng, tới đâu cũng thấy dư luận viên của ĐCSVN chửi bậy kinh khủng. Dùng toàn từ hạ cấp một cách tởm lợm. Lúc đầu thì mình ngạc nhiên vì cứ nghĩ Đảng vốn tự xưng là “giai cấp tiên phong”, những đảng viên phải là những người “ưu tú” mới được kết nạp. Vậy tại sao họ lại ăn nói bẩn thỉu tới mức này?
Nhưng càng đối đáp, mình mới vỡ lẽ một điều:
Trong đầu họ không có chút hiểu biết gì, họ không thể nói lý luận, họ không phân biệt được phải trái, đúng sai. Họ chỉ biết 1 điều duy nhất là “bảo vệ ĐCSVN bằng mọi giá” để được hưởng lương, nên họ cứ chửi càn và vu khống cho tất cả ai dám nói lên sự thật không tốt về thực trạng XHVN là “Việt Tân”, là “Phản động”.
Nhưng ngược lại, chính đám dư luận viên đầu đất này lại đang bôi tro trát trấu vào danh tiếng của đảng.
Chính vì quan trên tham nhũng, nên dân mới sinh ăn cắp, trấn lột, cướp giật.
Chính vì công an đánh đập dân, giết dân vô tội, xã hội mới sinh nạn côn đồ hung hãn, giết người như ngóe, con chửi cha mẹ, hàng xóm hại nhau, anh em xáo trộn vì tài sản.
Chính vì các quan già lợi dụng chức quyền, lắm tiền nhiều của, mua trinh gái trẻ đáng tuổi con cháu mình và "cưới về làm vợ” hay “thư ký” để cặp bồ, xã hội mới sinh ra đĩ điếm, loạn dâm.
Chính vì các quan chỉ mải lo gìn giữ quyền lực độc tôn, mải lo các "dự án" để móc tiền ngân sách, mặc cho giáo dục suy đồi, thầy cô giáo, y bác sĩ chỉ vì tiền, nên mnh ai nấy sống, nạn buôn lậu, đầu độc dân tư do phát triển, nạn hiếp dâm trẻ em cũng cứ thế tự phát mà chẳng có ai thẳng tay tiêu diệt, bởi đồng tiền đang ngự trị trên mọi lĩnh vực của đất nước này. Thảm thay cho Dân tộc tôi!
"Thượng bất chính, hạ tắc loạn!"

Hình minh họa

Văn hóa Việt tuột dốc thế này ư?
Dư luận viên dùng toàn từ hạ cấp
Đảng chuộng lũ ngu nên gắng thu thập
Toàn du côn, ít học lại thấp hèn

Bởi đảng độc tài, chỉ thích được khen
Thích xu nịnh và chỉ quen sai khiến
Tham tiền, quyền lại dâm ô đàng điếm
Nên bọn tay sai cũng ti tiện bẩn lời

Tham nhũng tràn lan - cướp giật khắp nơi
Công an giết dân - đầy trời tội ác
Độc tài lãnh đạo theo chủ nghĩa Marx
Già lấy trẻ ranh - thác loạn đảo điên

Đạo đức suy đồi, tất cả vì tiền
Tình nghĩa mất, láng giềng thành thú dữ
Đồng nghiệp, bạn bè, ruột rà máu mủ
Tranh cãi nhau cũng rủa đủ câu lời

Đảng dậy quân chỉ biết chửi tục thôi
Biết gian tham, biết hại đời trinh nữ
Biết quì gối vì tiền Trung Quốc nhử
Độc ác với dân, vốn chữ bẻ đôi

Chịu tuân phục Trung làm kiếp tôi đòi
Bán đất nước, nhằm giữ ngôi nguyên vị
Quyền của dân, đảng dùng để bố thí
Hứng thì “cho” bất kể đúng hay sai

Tự tôn vình quá khứ “công đảng” hoài
Độc quyền lãnh đạo, ra oai đàn áp
Bóc lột dân nghèo trở nên xơ xác
Đem chia nhau, họ mạc chúng cùng giầu

Quì gối trước Trung, đất nước về đâu?
“Xã hội chủ nghĩa thế kỷ sau chưa thấy”
Cho lũ mọt dân đua nhau ve vẩy
Tranh thủ “dự án” tiền chẩy túi tham

Mọi việc bẩn thỉu chúng cũng dám làm
Nên xã hội tràn làn điều tệ hại
Dám vùng lên hay cúi đầu mãi mãi?
Xóa bỏ độc tài, ta đòi lại non sông!

Tiếng Sóng Biển


Sonntag, 9. November 2014

Phương anh



Trắng xóa trời mơ, ngắm tuyết rơi
Nhớ em phương ấy, thu vàng trời
Nôn nao tiếng gọi từ sâu thẳm
Em sẽ bên anh đến cuối đời

Cho dẫu bây giờ đêm giá lạnh
Có em hoa tuyết nở chơi vơi
Đáy tim tình thắm đang ươm lửa
Ấm áp mùa xuân đượm mắt môi

Sức sống trao nhau trong khát vọng
Niềm vui đem đến ngát hương đời
Bên nhau ta thấy lòng tĩnh lại
Sánh bước đan tay hồn thảnh thơi

Phương anh nơi ấy mùa đông giá
Luôn vẫn thấy em nở nụ cười
Mình dắt nhau đi theo tiếng gọi
Trái tim dâng hết, chỉ anh thôi


TSB 

Freitag, 7. November 2014

Tiếng khóc


Cất tiếng khóc chào đời
Mang niềm vui cuộc sống,
Nụ cười trên môi mọng
Toả sáng khuôn mặt Người
Cha và mẹ của tôi
Vui mừng khi tôi khóc....
......
Tiếng khóc nào khó nhọc,
Cho ẩn ức đời thường.
Khóc vì những yêu thương
Nồng nàn mà xa cách!
Khóc vì đời không sạch
Còn những kẻ bạo tàn.
Khóc vì những miên man
Chia sẻ niềm cay đắng.
Khóc giấu trong thầm lặng
Những khao khát chưa tròn!
Khóc vì nước vì non
Vẫn đang còn nghèo khổ!
......
Khóc khi mình gặp gỡ
Trân trọng phút trùng phùng!
Khóc cả lúc chia chung
Nỗi vui mừng may mắn!
Hạnh phúc khi hàn gắn
Nước mắt cũng lăn dài,
Tình chung thuỷ, chẳng phai
Cũng làm ai rưng lệ!
Khóc cho tình nhân thế
Giọt lệ cũng rơi hoài
Khi xúc động vì ai
Ta cũng lại bật khóc!
......
Khóc gieo mầm sự sống,
Tưới thêm đẫm tình người,
Rưả sạch sầu mắt tôi
Tương lai ngời ánh sáng!
                                                                                                                        Thohon - Tiengsongbien

Sonntag, 2. November 2014

Nếu thời gian có thể quay trở lại

(C ảm xúc của TSB trước tình cảm của  nhà văn Nguyễn Quang Vinh dành cho người vợ đã khuất)



Nếu Thời gian có thể quay trở lại
Anh vẫn yêu em, cô gái nhỏ dễ thương
Vẫn kề bên em trong mỗi chặng đường
Làm điểm tựa cho má hường làm nũng

Nhưng thời gian không thể quay trở lại
Chỉ có mình anh nhớ mãi bóng hình em
Triền cát trắng mỗi lần về ghé bên
Như khuôn ngực em êm đềm ấm áp

Em ra đi, thân xác vùi trong cát
Ri êng hồn theo anh lang bạt mọi miền
Có em ở bên, lòng thấy bình yên
Cách âm - dương, vẫn liền tình Phu - Phụ.


TSB

Em đi rồi

ối với mưa rừng chiều)



"Tiếng dế buồn đọng lại phía chân mây"
Để hồn ta hoang vắng đầy giá lạnh
Cho thế giới này trở nên ảo ảnh
Những hạt mưa bay mỏng mảnh sợi tình

Em đi rồi, giữa cuộc đời phiêu linh
Trái tim ta đau một mình cô lẻ
Nếu biết tình đầu nhạt nhòa như thế
Yêu làm chi cho thân thể úa nhầu?

Em đi rồi đất trời quặn niềm đau
Vốc đêm tối chôn sâu vào kỷ niệm
Muốn quên đi nhưng mỗi lần thu đến
Lệ vẫn hoen mi, hồn bện nỗi buồn.


TSB

Hứa với cha

Nhớ Cha của LS Lê Công Định

Bài này được ông viết trong tù (ông là tù nhân Lương tâm) khi nghe tin cha ông mất mà không về được, khiến TSB xúc động nhớ về cha mình. 

“Cha mất nhận tin lúc vắng nhà,
Nhìn trời bất lực lệ trào ra.
Mai sau dù trải thêm cay đắng,
Đau đớn nào bằng con mất Ba?”….


Lê Công Định




Hứa với cha
Thơ đối của Tiếng Sóng Biển

Cha là gương sáng cuộc đời con
Tổ Quốc - dấn thân gắng vẹn tròn
Cho dẫu tù đầy không nản trí
Mãi thề giữ trọn tấm lòng son.
Nhớ cha ngày ấy khi từ giã
Chẳng thể ở bên tròn phận con
Nước mắt tuôn rơi thương Người quá
Hứa thầm vì nước, trí không mòn.


TSB

Khúc nhạc kỳ lạ

Những cảm xúc rất khó tả của TSB khi xem Thế Vinh, người nhạc công cụt một tay này chơi guitar bản “Tuổi đá buồn” của Trịnh Công Sơn. Có thể có người cho là chưa đạt "đỉnh cao của nghệ thuật". Nhưng với tôi, nghị lực của anh khiến tim tôi rung lên theo tiếng đàn và nó cứ thổn thức theo từng nốt nhạc thánh thiện. Xin chúc cho anh mọi điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống!



Ôi tiếng đàn, những dòng lệ tràn
Cho một kiếp đá buồn đang tuôn thánh thót
Từng nốt nhạc
Đưa ta lạc trong chốn địa đàng cõi mơ….
Ai đã nghe, chẳng thể hững hờ
Trái tim run theo từng cung tơ
Người nghệ sĩ đang chờ
Nàng nối khúc tình thơ
Chỉ một bàn tay, thế giới bất ngờ trở nên huyền ảo
Trong tiếng đàn vút lên như sáo
Vi vút từng không, chao đảo mọi tâm hồn

Tiếng đàn ngân lên, tí tách mưa tuôn
Như nức nở gieo buồn vào năm tháng
Số phận đẩy đưa đời trong hoạn nạn
Còn một tay, chẳng chán nản buông xuôi
Cây guitar âm hưởng của cuộc đời
Theo ngón tay anh thay lời da diết
Nỗi buồn, niềm vui tình yêu gắn kết
Đàn rung lên thêu dệt sắc mầu
Nâng cuộc sống, xoa dịu nỗi đau
Đem hy vọng san vợi sầu nhân thế.

Hồn nghệ sĩ chẳng bao giờ tàn phế
Dẫu chỉ một tay, khúc đàn mãi để đời.


TSB

Đừng bỏ phí cuộc đời

Bài đối của TSB với Thơ của Ái N



Ái Nữ lang thang mỗi đêm trong tiếng nhạc
Được vuốt ve ngưỡng mộ bởi ngợm người
Chua xót trái tim, gìm nước mắt rơi
Nâng ly rượu trút đời vào hoang phế

Muốn thật tâm với người sao chẳng thể
Muốn điêu ngoa giả dối để bầy đàn
Sao vẫn sượng sùng, thấy quá dã man
Nhưng phản bác rõ ràng lại cũng sợ.

Cứ nhạt nhòa giấu mặt hay chăng trớ
Mặc kệ nhân gian trắc trở, tối tăm
Mây mù che trăng, giá rét lạnh căm
Đành thất thểu âm thầm chịu đựng

Không đủ lòng tin để vịn mà đứng
Không đủ trí năng để đấu với đời
Nhẫn nhục ngậm ngùi, tiếng hát buông lơi
Chờ gục ngã phí đời cho số phận

Cũng là phụ nữ một đời hương phấn
Đóa hồng băng tâm tận hiến cho người
Máu ứa trong lòng, xuân lỡ vuột trôi
Nhưng giá trị cuộc đời nên níu giữ!

Hãy mở lòng gửi hồn vào con chữ
Hãy chìa tay níu giữ lấy tình người
Hãy vén màn đêm, đón nắng khắp nơi
Vì Tổ Quốc, cất lời ca trong sáng.

Dù phút giây thôi, vụt ngời tỏa rạng
Hơn trăm năm le lói chút tự tình
Đừng mượn rượu hủy hoại nét trăng xinh
Hãy tận tâm hết mình vì nhân loại

Cứ cúi đầu ngẩn ngơ trong ngục mãi
Cứ lang thang lải nhải những mơ hồ
Cứ khóc, cười như múa rối làm trò
Thân Ái Nữ sẽ hóa tro tàn úa. 

“Thượng Đế” của nàng vung vinh một thủa
Nay nhân gian đâu cần nữa đến Ngài?
Lãng quên đi và hướng tới tương lai
Chung tay nhé, cùng diệt loài gian ác.


TSB

Samstag, 1. November 2014

Điếu Cầy – Anh là tấm gương sáng

Anh Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải trả lời giới truyền thông Hải ngoại 
(Ảnh sau 6 năm rưỡi ngồi tù, một bằng chứng sống về tội ác của chính quyền đối với tù nhân chính trị

Tôi cứ nghẹn ngào nghe lời anh nói
Sự xúc động còn dội mãi trong tim
Vì Tổ Quốc, rẽ đàn dang cánh chim
Chia tay vợ, anh đi tìm Công lý

Dấn thân đấu tranh miệt mài không nghỉ
Giữa sói lang, giữ chí khí kiên cường
Chân thành đón nhận tình cảm yêu thương
Của người Việt bốn phương vì Dân chủ

Hãy đoàn kết lại, quên đi quá khứ!
Nắm tay nhau chiến đấu giữ chủ quyền
Vì Tự do cho Dân tộc bình yên
Không phân biệt vùng, miền hay biểu tượng

Một lòng mong cho dân được sung sướng
Thực sự tự do thụ hưởng nhân quyền
Anh cho thấy trí dũng rất trung kiên
Nhưng trái tim gắn liền luôn bên vợ

Hơn 6 năm trời giấu đi nỗi nhớ
Vì tương lai trăn trở giữa ngục tù
Nơi quê nhà, chị hóa hòn vọng phu
Gạt nước mắt, tránh kẻ thù nhòm ngó

Gác lại tình riêng, chờ mùa hoa nở
Anh chị bên nhau dạo phố thanh bình
Hẹn ngày trở về đón ánh bình minh
Dân chủ, Tự do, Tổ Quốc mình thăng tiến.

Tiếng Sóng Biển

Anh Điếu Cầy trước khi vào tù.