Seiten

Freitag, 4. Juli 2014

Cay đắng

Thơ đối với "Có lẽ nào"

                           Hình minh họa

Những mảnh đời nhập nhòa trong bóng tối
Tần tảo, loay hoay, vời vợi nỗi buồn
Chồng Tám bỏ đi, khi tuột mất con
Xuân phôi phai mỏi mòn trong cô quạnh
Chiều sắp tàn, nắng le lói mỏng mảnh
Nhận trẻ về trông, thương cảnh dân nghèo
Mụ Tám già, hóa lại thật đáng yêu
Giữa xã hội còn nhiều điều ngang trái
Thương chúng như con, bà đâu có ngại
Nhưng hôm nay, còn phải lên chùa
Đứa con gái bà ngày này năm xưa
Bỏ bà đi, mà chưa từng gọi "Mẹ"
Nóng ruột vào ra, chờ người đón bé
Tiếng phanh xe.... bà mẹ trẻ máu trào,,,
Ôi, cay đắng cho số phận chênh chao
Mái tóc tơ, mắt tròn nào có tội?
Ánh sáng chưa soi, đời đã sập tối
Không có cha, mẹ cũng vội xa lìa....
Ôi, những mảnh đời....xa xót....thế kia...
Nỗi đắng cay trực ùa về khóe mắt
Nuốt từng giọt buồn, nghe lòng xe thắt
Tận cùng khổ đau lạnh ngắt tiếng thở dài….

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen