Seiten

Sonntag, 27. Juli 2014

Bài văn bia trong tiểu thuyết Xác phàm của nhà văn Nguyễn Đình Tú

Cuốn tiểu thuyết XÁC PHÀM có lẽ là nén hương thơm ngát đầu tiên của giới văn sĩ được công khai xuất bản sau bao nhiêu năm chính quyền cấm tất cả mọi sản phẩm cũng như những lễ tưởng niệm các liệt sĩ đã hy sinh trong cuộc chiến chống quân Trung Quốc xâm lược năm 1979.
Đây là bài văn bia trong truyện khiến người đọc gai người. Nó lột tả được hết sự rùng rợn của cuộc chiến, nhưng cũng tỏ rõ chí kiêu hùng của những con người đã ngã xuống cho Quê hương. Lời hịch hùng hồn khơi dậy ý chí chống kẻ thù của những đứa con mang trong mình dòng giống Lạc Hồng. Nhắc nhở chúng ta không bao giờ quên hương hồn các liệt sĩ. Bài thơ thật tuyệt vời và xúc động. Tiếng Sóng Biển xin phép dinh về giới thiệu cùng các bạn.



Hỡi ôi

Đất nước ngàn năm gây dựng, công lao bao đấng tiền nhân
Biên cương muôn thuở vững bền, máu xương mấy tầng đất đỏ!

Cây muốn lặng, gió chẳng đừng
Nước muốn trong, nguồn dâng lũ...

Nhớ mùa Xuân năm ấy:

Đất nước mới thoát họa chiến chinh
Giang sơn đang hồi sinh rạng rỡ

Rừng biên cương chưa kịp vào xuân
Lộc hạnh phúc chỉ vừa hé nụ...

Bọn phản động đê hèn tráo trở, bất luận nghĩa nhân
Lũ bất lương lộ rõ lòng tham, đâu cần quốc sỉ.

Vậy nên

Như hàng ngàn năm trước, giang sơn bỗng gặp bước nguy nan
Nghe trống trận rền vang, chim Lạc lại trùng trùng vượt lửa.

Đặt ba lô chưa kịp nghỉ chân
Đã bật dậy ầm ầm súng nổ

Đánh trận đầu quyết thắng, chiến sĩ nhìn lên, lòng không thẹn với cờ
Đập tan lũ ngông cuồng, Sư đoàn báo công cùng liệt tông, liệt tổ

Kẻ thù cậy quân đông, như biển kiến ngập tràn
Quân ta tựa lòng đất như Sơn Tinh chặn lũ

Đôi Tả, Đồi Hữu, các điểm cao đất sũng máu người
Quốc Môn, Pháo đài, các vạt đồi cây rừng bốc lửa

Địch cậy lắm xe tăng, pháo binh, toan lấy thịt đè người
Ta dựa vào thế trận lòng dân, trí nhân thay cường bạo

Biết tiến, biết dừng, đập nát mưu toan hòng chia cắt quân ta
Truy kích, phản công, bẻ gãy mũi vu hồi của bầy xảo trá

Mười mấy ngày đêm máu trộn đất rừng!
Một trận thư hùng, vang trời sấm nổ

Vạn tinh binh giặc cỏ, ngông cuồng như lũ trâu điên
Cánh cửa thép Vùng Biên thế trận hiên ngang thành lũy

Tổ quốc lại lần nữa ngân vang lời Đại cáo bình Ngô
Dân tộc thêm một kỳ hừng hực khí Lam Sơn tụ nghĩa.

Hỡi ôi!

Để giang sơn sạch quân xâm lược, bao chiến sĩ kiên trinh ngã xuống đất này
Cho biên cương yên ả thái bình, bao đứa con hiếu trung không được về với mẹ...

Sông đầu nguồn đâu thể phách, đâu máu đỏ dòng xanh
Rừng biên giới đâu cốt nhục, đâu bụi mờ núi thẳm

Máu xương các anh không hề uổng, bia ghi công sẽ sáng chói từng dòng
Trận chiến ngày ấy không thể mờ, chuyện năm xưa đã tạc vào sách sử.

Tổ quốc sẽ khắc ghi:

Đất Vùng Biên đời đời ghi nhớ chiến công
Rừng Quốc Môn mãi mãi tri ân Liệt sĩ

Đất nước thanh bình:

Có người về được quê hương, lòng đất mẹ vỗ về ôm ấp
Có người yên giấc nghĩa trang, được Tổ quốc ghi công muôn thuở

Nhưng cũng còn:

Người ra đi không để lại hình hài
Mây gió hồng hoang, cỏ cây là bạn
Phiêu diêu hồn phách, sông suối là nhà

Anh em chúng tôi:

Nặng nghĩa tử sinh, sâu tình đồng đội
Chung tay, góp sức dựng nhà bia

Hôm nay

Chúng tôi, những đồng đội từng một thời nằm gai nếm mật với các anh
Trước tấm bia công tích
Xin cúi lạy vong linh các liệt sĩ anh hùng

Lễ bạc, lòng thành
Mấy dòng tưởng niệm...

Uống nước nhớ nguồn, chốn dương trần đồng bào, đồng đội mãi tri ân
Tổ quốc ghi công, nơi chín suối liệt sĩ ngậm cười yên giấc ngủ

Cầu mong:

Đất nước thái bình
Giang sơn vạn thuở

Biên cương thành lũy vững bền
Tổ quốc vẹn toàn lãnh thổ!

Kính cáo!

Nhà văn Nguyễn Đình Tú

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen