Seiten

Sonntag, 29. Juni 2014

Nắng đã chết

Thơ đối với bạn



Chưa tới tháng 7 sao trời nỡ mưa ngâu?
Trái tim em ôm sầu sợ Nắng chết
Nắng bỏ em đi, mưa tuôn giá rét
Tát nát cõi lòng, em hết biết cười
Sáng nay cuống cuồng em gọi “Chị ơi!”
Báo tin Nắng cuối trời không còn nữa.

Đêm tàn sũng mưa, cảnh vật tan rữa
Mong Nắng về, nhen lại lửa trong tim
Gió gọi cửa, rồi đứng đó lặng im
Rưng rưng lệ báo tin em: Nắng chết
Nắng chết đêm qua, mưa giờ đan dệt
Mảnh khăn tang đang dính bết trong hồn
Thôi đành buông tay, quá khứ vùi chôn
Những sợi nắng xưa em còn níu giữ
Trả lại cho anh, tự lòng nhắc nhủ
Kết lại vòng hoa, thay váy – rũ muộn phiền
Em lại là em, vẫn nụ cười duyên
Bước về phía con thuyền tình hạnh phúc
Trả lại anh, những gì không chân thực
Những đớn đau chịu đựng nửa đời người
Trả lại anh, giả dối những mắt, môi
Những tháng năm ngậm ngùi trong hoang lạnh
Những đêm dài chỉ mình em canh cánh
Gánh mọi lo toan, còn anh chảnh – lọc lừa
Tình chỉ bỡn cợt, lúc nắng, lúc mưa
Nay Nắng chết, hồn kịp vừa thoát xác
Em vẫn không tin, anh là kẻ độc ác
Bởi Nắng cho em cảm giác yên bình
Ngày đẹp trời, Nắng tỏa sáng lung linh
Lòng ấm áp bởi tình anh chan chứa.

Nắng bỗng bỏ đi, tình chia 2 nửa
Em đợi anh, Xuân đang rữa cánh tàn
Nắng chết tự lòng, hạnh phúc nát tan
Xin từ giã những phũ phàng ngày cũ!



Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen