Seiten

Sonntag, 29. Juni 2014

Anh là niềm Hạnh phúc

Hình minh họa

Nơi em ở là Thiên đàng hạ giới
Nến và hoa mang tới mọi niềm vui
Ong Bướm dập dìu mỗi ngày tới lui
Mọi đau đớn đều lùi vào quá khứ

Cuộc sống sắc mầu, đủ đầy mọi thứ
Chỉ vắng người thương ru ngủ cho mình
Nhưng hình bóng Chàng tỏa sáng lung linh
Em hạnh phúc trọn tình trong chờ đợi

Đường vào tim em chỉ riêng một lối
Lỡ trao đi, mỗi tối để dành Chàng
Dù cách khung trời, biển cả mênh mang
Hạnh phúc vẫn dịu dàng trong tim nhỏ.

Lời thủ thỉ anh gửi vào trong gió
Đóa tình Xuân hé nở sắc huy hoàng
Mỗi khi có dịp, Chàng lại ghé sang
Đêm huyền ảo, bóng Trăng vàng trên Biển.

Con Sóng vỗ bờ ngập tràn thương mến
Dào dạt hoan ca đến đỉnh tương phùng
Mối giao hòa lan tỏa mượt như nhung
Cho hương sắc lấp lánh cùng nhân thế.....


Tiếng Sóng Biển

Nắng đã chết

Thơ đối với bạn



Chưa tới tháng 7 sao trời nỡ mưa ngâu?
Trái tim em ôm sầu sợ Nắng chết
Nắng bỏ em đi, mưa tuôn giá rét
Tát nát cõi lòng, em hết biết cười
Sáng nay cuống cuồng em gọi “Chị ơi!”
Báo tin Nắng cuối trời không còn nữa.

Đêm tàn sũng mưa, cảnh vật tan rữa
Mong Nắng về, nhen lại lửa trong tim
Gió gọi cửa, rồi đứng đó lặng im
Rưng rưng lệ báo tin em: Nắng chết
Nắng chết đêm qua, mưa giờ đan dệt
Mảnh khăn tang đang dính bết trong hồn
Thôi đành buông tay, quá khứ vùi chôn
Những sợi nắng xưa em còn níu giữ
Trả lại cho anh, tự lòng nhắc nhủ
Kết lại vòng hoa, thay váy – rũ muộn phiền
Em lại là em, vẫn nụ cười duyên
Bước về phía con thuyền tình hạnh phúc
Trả lại anh, những gì không chân thực
Những đớn đau chịu đựng nửa đời người
Trả lại anh, giả dối những mắt, môi
Những tháng năm ngậm ngùi trong hoang lạnh
Những đêm dài chỉ mình em canh cánh
Gánh mọi lo toan, còn anh chảnh – lọc lừa
Tình chỉ bỡn cợt, lúc nắng, lúc mưa
Nay Nắng chết, hồn kịp vừa thoát xác
Em vẫn không tin, anh là kẻ độc ác
Bởi Nắng cho em cảm giác yên bình
Ngày đẹp trời, Nắng tỏa sáng lung linh
Lòng ấm áp bởi tình anh chan chứa.

Nắng bỗng bỏ đi, tình chia 2 nửa
Em đợi anh, Xuân đang rữa cánh tàn
Nắng chết tự lòng, hạnh phúc nát tan
Xin từ giã những phũ phàng ngày cũ!



Hạ xưa và Làm sao đòi lại được?

Chùm thơ TSB đối với bạn bè Blog



Hạ xưa


Rừng chiều ríu rít tiếng chim
Long lanh nắng múa như tìm người thương
Gió reo khúc khích dẫn đường
Dụ cô gái nhỏ theo hương ghé vào
Trời trong vắt vẻo trên cao
Mây trôi lãng đãng nôn nao đáy hồn
Nhớ kỷ niệm cũ, mưa tuôn
Từng giọt tí tách, nhẹ luồn cổ em
Ôm hoài ngày cũ dịu êm
Nhớ mùa phượng đỏ cánh mềm nôn nao....

TSB


Làm sao đòi được?

Làm sao đòi được bạn ơi?
Khi nửa tim lỡ trao người đắm say
Dù tâm day dứt từng ngày
Dù đêm hoang lạnh đắng cay tràn về
Dù muốn xóa bỏ cơn mê
Dù gắng quên hết ê chề vì anh
Muốn yêu thương giữa an lành
Mới đòi lại nửa dành anh ngày nào
Bạn tưởng có thể quên sao?
Cách gì ngăn máu thôi trào từ tim?

TSB

Chí tài và Hai đầu mũi súng

Chùm thơ Tiếng Sóng Biển đối bên Blog bạn bè

Chí tài

Chết là hết, tang bồng nhẹ gánh,
Khỏi sống nhìn hệ thống phi nhân.
Song cha dặn người còn, nước giữ,
Bậc anh tài vị quốc lưu thân.
LS Lê Công Định

LS Lê Công Định và vợ là Hoa hậu Ngc Khánh

Anh tài vị Quốc gắng lưu thân
Tứ tuyệt tự tim bỗng xuất thần
Thương vợ lòng đau như xát muối
Nguyện vì khát vọng, chẳng phân vân
Đất Nước đang trong hồi loạn lạc
Trai hùng ngẩng mặt với tiền nhân
Sẵn sàng dâng hiến trọn tâm xác
Lịch sử ghi công, xứng đáng Thần!


TSB
Hình minh họa

Hai đầu mũi súng

Ở hai đầu mũi súng
Chúng mình chĩa vào nhau
Anh có được gì đâu
Còn tôi nhầu tâm trạng
Giá chúng ta là bạn
Cho buổi sáng thanh bình
Những giọt sương nhỏ xinh
Đậu lung linh trên lá
Trong gió thơm trái quả
Bóng nắng ngả ngang đầu
Đừng chĩa súng vào nhau
Mà bắc cầu thân ái
Anh hãy quay trở lại
Giữ đời mãi an lành
Sẽ không xảy chiến tranh
Ta chẳng thành kẻ ác
Cùng tấu lên khúc nhạc
Đời thắm sắc thanh bình
Hãy sử sự thông minh
Chúng mình đều chiến thắng!

TSB

Theo trang Nguyễn Tấn Dũng Org.: Một câu chuyện có thể đã từng xảy ra trên khắp Việt Nam!

Chúng tôi từng ở hai bên chiến tuyến. Đã có lúc chúng tôi chĩa súng vào chính người anh em ruột của mình.
Chúng tôi là những người may mắn sống sót sau cuộc chiến ấy!
Đã có lúc chúng tôi tưởng không bao giờ gặp lại nhau.
Đã có lúc chúng tôi chĩa súng vào chính người anh em ruột của mình
Nhưng những điều đó không bao giờ thay đổi được 1 điều:
Chúng tôi là anh em
Chúng tôi cùng chung 1 dòng máu !

Ở hai bên chiến tuyến, nhưng chúng ta là anh em!

Sách lược trị Quốc, an dân của Vua xưa và 12 chước quỉ của TQ đang hại VN

http://nguoivietdiendan.com/vi/news/Thoi-Su/Ngam-sach-luoc-Tri-Quoc-An-Dan-cua-nguoi-xua-so-voi-nay-2410/

Tiếng Sóng Biển đọc được bài này thấy đúng là Lãnh đạo Việt Nam đang bị mắc mưu 12 chước thâm độc của Trung Quốc, nên giờ đây nguy cơ mất nước mới cận kề. Gửi các bạn cùng suy ngẫm.

SÁCH LƯỢC "Tu đức di khuynh Thương chính" cùng "Văn phạt" của Lã Thương.

Có lần Văn Vương hỏi Lã Thượng:
           - Thiên hạ qua lại rộn ràng, có lúc đầy đủ, có khi rỗng không. Khi thời vận tốt thì Quốc thái Dân an. Lúc thời vận xấu thì Quốc nguy Dân loạn. Vì sao lại vậy ? Phải chăng do sự thay đổi của thiên thời gây ra hay không ?.
     Lã Thượng trả lời:
           - Vua của một nước bất nhân thì Nước nguy Dân loạn. Vua của một nước là người hiền tài và có nhân nghĩa thì Nước yên Dân ổn. Vua của một nước mà cần kiệm thương dân thì Nước cường Dân thịnh.
     Văn Vương lại hỏi:
          - Trẫm muốn biết điều cốt tử của đạo lý trị quốc. Trẫm muốn được mọi người tôn kính thì phải làm thế nào ?
     Lã Thượng trả lời:
         - Muốn trị quốc và được tôn kính thì Bệ hạ cần yêu dân, có yêu dân thì mới yên dân được. Dân yên thì Quốc thái. Vậy điều cốt tử là yêu Dân. Trước tiên phải nghĩ có Dân thì Bệ hạ mới được làm Vua. Vậy hãy tích điều lợi dân, tránh điều hại dân. Mở mang sản xuất, giúp dân làm tốt, tránh việc phá hoại sản xuất của dân. Khuyến khích dân tăng gia sản xuất. Hãy để dân sống chứ đừng giết họ. Lấy điều giúp dân, cho dân làm vui chứ đừng lấy điều bóc lột họ để khoe uy quyền. Lấy điều làm cho cuộc sống của dân sung túc hạnh phúc là điều cần, chứ dừng đẩy họ vào đau khổ, rồi lại ngơ đi. Làm cho dân mừng để lấy điều yên chứ đừng làm dân phẫn nộ sẽ rước điều nguy. Nghĩ đến điều dân mong dân cần để làm vì dân chứ đừng nghĩ điều ta muốn để hành dân.


     Văn Vương lại hỏi:
          - Tại sao Khanh tin là giúp ta phá được được nhà Thương, diệt được vua Trụ ?
     Lã Thượng trả lời:
          - Thần quan sát thấy Vua Trụ cùng với quần thần sống một cuộc sống xa hoa hủ bại, ăn chơi dâm dật thâu đêm suốt sáng. Quốc khố trống rỗng, mặc dân đói khổ, sản xuất đình đốn vẫn mở lễ hội triền miên. Khiến lòng dân oán thán, nổi dậy khắp nơi. Thần quan sát thấy bên ngoài Kinh đô nhà Thương cỏ dại mọc lút hoa mầu, đất đai mầu mỡ đều bỏ hoang phí, bên trong Triều đình thì kẻ xấu nhiều hơn người chính trực. Dân càng làm càng khốn khổ, Quan càng lười thì càng xa hoa giầu có. Vua Trụ bạo ngược tàn ác, bại pháp loạn hình, ưa dùng tra tấn bức tử. Chọn kẻ xu nịnh làm quan, ghét người tấu sớ điều ngay…. Tất cả những cái đó đều là dấu hiệu mất nước. Thế nên thần tin là thần phò tá Bệ hạ diệt được nhà Thương.
     Văn Vương lại hỏi:
          - Muốn diệt được nhà Thương Trẫm cần phải làm gì ?
     Lã Thượng bày:
         - Thần có sách “Tu đức di khuynh Thương chính”. Nghĩa là: - Dùng Đức để sửa đổi nội chính cho trong sáng. Nội chính trong sáng thì cả Pháp lẫn Hình đều công minh. Pháp, Hình công minh thì xã hội công bằng, lòng dân phấn chấn, khi phấn chấn họ sẽ chú tâm hăng say xản xuất nhiều hơn, lúc ấy thực sẽ túc, mà thực túc ắt binh sẽ cường. Trăm quân không lo đói kém. - Dùng Tâm để tranh thủ lòng dân và các nước đồng minh, cuối cùng tiến tới cô lập nhà Thương.
    Văn Vương hỏi tiếp:
         - Bây giờ đánh Thương được chưa ?
    Lã Thượng hiến:
         - Thần có sách “Văn phạt” để đành nhà Thương.
    Văn Vương lại hỏi:
          - Thế nào là “Văn phạt” ?
     Lã Thượng tâu trình:
          - Văn phạt bao gồm 12 điều:
                     - Một là: Chiều theo sở thích của họ để khiến họ vui lòng rồi sinh ra chủ quan kiêu ngạo.
                     - Hai là: Kết thân với những người họ yêu, để chia rẽ quyền uy của họ, phân hóa nội bộ, làm cho họ không còn là những trung thần nữa.
                     - Ba là: Ngầm mua chuộc thủ hạ của họ, để họ cung cấp mật tin cho ta.
                     - Bốn là: Hối lộ hậu hĩnh bằng ngọc quý và mỹ nữ, khiến họ đắm đuối vào vòng dâm lạc, đẩy họ trượt dài trên con đường tội ác.
                     - Năm là: Đối với trung thần của họ khó mua chuộc thì tìm cách ngăn cản phá hoại công việc của họ, khiến họ mất uy tín và vua nước họ sẽ không dùng họ.
                    - Sáu là: mua chuộc người trong nội bộ của họ, ly gián nội bộ trong triều chính nước họ cũng như quan hệ của họ với các đồng minh, làm cho nhân tài của họ bỏ ra nước ngoài.
                    - Bảy là: lung lạc những người được sủng ái và ngấm ngầm dùng lợi lộc thật hậu hĩnh để mua chuộc họ, khiến họ nhiễm thói tiêu sài hoang phí dẫn đến quốc khố nước họ hư hao rỗng không.
                    - Tám là: lung lạc những người mà họ yêu quý, ngấm ngẫm mua chuộc họ khiến họ chịu làm những việc do ta sắp đặt.
                    - Chín là: làm cho họ thích hư danh, khiến họ tự cao tự đại mà xa lánh những người hiền.
                    - Mười là: tâng bốc chúng để chúng tín nhiệm mình, coi mình như anh em ruột thịt, sau đó mới dần dần đoạt lấy quyền bính của chúng.
                    - Mười một là: ngầm lôi kéo các hào kiệt của họ, rồi đưa những trí sĩ, dũng sĩ của ta vào kết thành bè đảng xung quanh họ.
                    - Mười hai là: mua chuộc loạn thần tặc tử của họ, hiến gái đẹp cho họ dâm loạn. Mua chuộc những kẻ lục lâm thảo khấu của họ, cho chúng vàng bạc tiêu sài theo sở thích, khi cần sẽ luôn kích động họ nổi loạn, khiến xã hội nước họ luôn rối ren bất ổn.
           Có đủ 12 điều trên thì không cần đánh họ ta cũng thành công.


LỜI BÀN:
          - Nước Nam ta hiện nay Quốc nguy Dân loạn là do vua quan bất nhân chứ đâu phải do thời thế. Thậm nguy! Thậm nguy!
          - Vua quan nước Nam ta chỉ thích điều mình muốn để hành dân là chính. Những điều dân mong dân cần thì gạt đi. Thích bóc lột dân bằng đủ thứ THUẾ PHÍ PHẠT để khoe uy quyền. Thích thu hồi đất đai nhà cửa của dân, đẩy cuộc sống của dân vào chốn lầm than cùng khổ.. Vậy là vua không yêu dân và cũng không muốn yên dân. Khi sự tôn kính mất đi thì chỉ còn sự phỉ nhổ. Sự căm phẫn của dân cách sự lật đổ cơ đồ vua quan không xa là mấy. Thậm nguy! Thậm nguy!
         - Thậm nguy! Thậm nguy! Nước Nam mất đến nơi rồi. Vua quan thì ăn chơi xa đọa. Quốc khố rỗng không, nợ công cao khủng khiếp, nhưng lễ hội vẫn mở triền miên, tăng sao, tăng chức cho quan lại nhanh và cao vùn vụt… Khắp nơi đất bờ xôi ruộng mật bị bỏ hoang phí, cỏ mọc lút đầu người. Nông dân mất đất, lòng người oán thán, nổi dậy biểu tình ở khắp nơi. Trên Triều thì kẻ ngu kẻ xấu nhiều hơn người hiền, dưới xã hội thì kẻ gian nhiều hơn người ngay. Kẻ cướp nhiều hơn người lành. Vua quan làm ngơ mà đua nhau ăn chơi xa hoa điếm đàng, đua xây cung phủ đền đài, tranh mua xe sang xế khủng bằng tiền thuế của dân… Điềm báo mất nước! mất nước !
         - Than ôi! Ta chưa kịp can gián Vua Nam ta thì Giặc Tầu đã dùng 12 điều “Văn phạt” dành cho Vua quan nước Nam ta mất rồi. Thảo nào có ít nhất hai đời Tổng sang Bắc Kinh ăn chơi gái gú đàng điếm dâm loạn xa hoa. Thảo nào đất nước bị xâm lăng mà Vua quan lại câm như thóc! Than ôi! Nước mất nhà tan mà đám vua quan LÚ LẪN này vẫn còn thì muôn đời con cháu ta còn bị nhục.
          - Than ôi ! Gia thất Nhà Trần dẫu có thế nào thì cũng là Gia thất quyết đánh giặc Nguyên Mông để giữ nguyên bờ cõi mà tổ tông để lại. Còn nay Gia thất CỘNG SẢN đã bán cả sơn hà xã tắc cho giặc Tầu từ lâu rồi. Không phải một đời Thủ tướng Đồng mà nhiều đời Tổng bí thư vẫn im lặng cúi đầu bán nước cầu vinh. Sau Hội nghị công khai bán nước tại Thành Đô 1990 thì ông Nguyễn Cơ Thạch, một nhà ngoại giao xuất sắc của dân Việt, người từ lâu đã nhìn ra dã tâm xâm lược của giặc bành trướng Bắc Kinh, người quyết chống Tầu đến cùng đã phải thốt lên: "Không có lẽ 1.000 năm Bắc thuộc lần thứ hai lại bắt đầu từ Hội nghị Thành Đô này ư ?".   
         CS sẽ thay đổi ư ? Không bao giờ. Kể từ khi CSVN nhận ra nền kinh tế kế hoạch hóa tập trung của CNXH là phi thị trường. Họ đã đổi mới. Nhưng CS không đổi mới vì dân. CS đổi mới vì chính chuyên chế CS ấy. Bởi vì không đổi mới thì nền kinh tế đất nước sẽ sụp đổ. Khi nền kinh tế của một đất nước bị sụp đổ thì chắc chắn chính quyền ấy sẽ sụp đổ theo. Xưa nay CSVN chưa bao giờ tự đi bằng đôi chân của mình. CSVN luôn dựa dẫm mọi mặt cả về kinh tế lẫn tư tưởng theo Liên Xô và Trung quốc. Khi Thành trì XHCN là Liên Xô cùng các nước XHCN ở Đông Âu sụp dổ, không còn cách nào khác, CSVN đã bán mình cho Trung Quốc.
          Hãy nhìn Hàn Quốc: sau nỗi nhục chia cắt bởi chiến tranh họ đã tự đứng dậy để bây giờ có Samsung, có Hyundai, có Deawoo… Nhìn nước Nhật: Sau thế chiến 2 cả đất nước Nhật như tàn hoang. Bây giờ họ có Sony, Toyota… Còn Việt Nam ta dưới sự cầm quyền của CSVN có gì ? Từ cái mũ đội đầu tới đôi dép dưới chân cùng bộ quần áo… là của Tầu. Hàng hóa Tầu tràn ngập thị trường Việt Nam. Cùng với lệ thuộc về kinh tế lẫn tư tưởng ấy thì đất nước cũng sản sinh ra một bầy TƯ BẢN ĐỎ mà ông Chủ tịch nước gọi là “MỘT BẦY SÂU”. CSVN sẽ không bao giờ dám đổi mới vì dân. Vì những kẻ sống ký sinh bằng mồ hôi xương máu của dân thì sẽ không bao giờ thôi hút máu nhân dân. Thế nên dù Tầu có làm nhục Quốc thể đến bao nhiêu di chăng nữa thì CSVN vẫn cúi đầu chịu nhục để giữ cái Chính thể này, để tiếp tục phè phỡn trên lưng nhân dân lao dộng VN. Một chính thể đã sống ký sinh bằng nền tảng tư tưởng CS của Bố Nga mẹ Tầu thì thử hỏi có dám rũ bỏ cái tư tưởng CS ấy đi không ?. Vậy thì đừng bao giờ mong CSVN thay đổi về bản chất nô dịch và mị dân cả.
             Lịch sử dân tộc Việt lại ghi một trang bi thương khi mà cả một dân tộc bị chiếm hữu về tư tưởng suốt hơn nửa thế kỷ nay.
             Thịnh suy là vận hội. Dù là đau thương thì NHÂN DÂN VIỆT vẫn phải đứng lên tự mình cứu lấy mình. Dẫu đời ta có chết thì con cháu ta cũng không còn bị họa CS làm cho u mê nữa. Dẫu một trận không sạch tan kình ngạc thì cũng quét đi Đám Lú đã chiếm hữu và nô dịch tư tưởng của cả một dân tộc qua mấy đời nay. Mọi sự nô lệ thì nô lệ về tư tưởng là nhục nhã và đớn hèn nhất. ÔNG BÀ CHA MẸ đã để lại cho chúng ta nguyên một chữ TÂM, một chữ NHẪN, một chữ CẦN. Bởi vì: "Nhất CẦN vạn sự vô nan vấn - Bách NHẪN đường trung hữu thái hòa". Bên cạnh đấy ÔNG BÀ CHA MẸ chúng ta cũng dậy rằng: "Ninh thọ tử bất ninh thọ nhục". Vậy thì khi chữ NHẪN đã bị đầy xéo thì "Chúng ta thà CHẾT VINH còn hơn là SỐNG NHỤC".
           - Tôi luôn ghi nhận lời Bố Mẹ tôi đã dặn: “ Các con hãy cứ đi con đường mà các con đã từng chọn và đã từng đi. Đi với chữ TÂM thì không có gì phải lo ngại hay xấu hổ cả. Bố Mẹ luôn tin ở các con”. 

                 Viết trên đường về. NG - T - T. 

Montag, 23. Juni 2014

SBTN SPECIAL: Việt Nam Ơi (Trúc Hồ)

Trái tim biết nói




Trái tim em, những nhịp đập biết nói
Mỗi khi nhớ nhung, cứ gọi anh hoài
Rồi thầm thì hứa, sẽ mãi chẳng phai
Tình đôi lứa mình dài muôn ngàn kiếp
Khi gặp anh, tim đập dồn từng nhịp
Phập phồng, nôn nao tiếp đỉnh tuyệt vời
Rung lên sung sướng, tim gọi “Mình ơi!”
Và run rẩy trong rạng ngời Hạnh phúc.
Khi xa nhau, tim thủy chung nhất mực
Chỉ hướng về anh, thao thức từng chiều
Những nhịp êm đềm dịu ngọt tin yêu
Vẫn dẻo dai gửi bao điều thương nhớ
Về phương trời anh xoa dịu trăn trở
Rũ bỏ lo toan khó nhọc đời thường

Trước nỗi đau, tim chia sẻ yêu thương
Nhịp quặn thắt, tim dường như muốn khóc
Sôi sục, hờn căm chống quân Trung Quốc
Chiếm biển Việt Nam, mưu chước thâm thù
Trái tim uất giận thề với thiên thu
Vì Tổ Quốc, dẫu ngục tù không sợ!
Không thể để dàn khoan tạo nguyên cớ
Nuốt cả Biển đông muôn thủa an lành
Trái tim máu trào một mực đấu tranh
Dân chủ, Tự do quyết giành chiến thắng


TSB

Em đi



Em cứ đi, đi về phía anh thương
Nhẫn nại vượt qua đoạn đường trắc trở
Dù xa xôi, trong tim em còn có
Bóng dáng anh cuối lối ngỏ chân trời
Em cứ rảo bước miệt mài không thôi
Kiên nhẫn, dẻo dai, không rời hy vọng
Biết rằng phương xa, tình anh trông ngóng
Ước được gặp em mau chóng thỏa nguyền
Số phận đưa mình tìm chốn bình yên
Trong trái tim nhau buông rơi phiền lụy
Cuộc đời ngắn ngủi, chẳng nên hoài phí
Khi tình yêu xưa lỡ nhuốm mầu tang.
Hãy dành cho nhau giây phút dịu dàng
Trân trọng, nâng niu mối tình đang có
Mạnh dạn bước đi trên con đường nhỏ
Đến với nhau sáng tỏ ánh trăng rằm
Cho biển yên bình, thôi hết lặng câm
Dào dạt sóng, âm thầm dâng hiến
TSB


Hai mầu cờ đoàn kết


Lá cờ này là biểu tượng cho cuộc khởi nghĩa Yên Bái của nhà Nhân sĩ yêu nước Nguyễn Thái Học. Ngày nay nếu chúng ta cũng kết hợp được 2 mầu cờ Vàng (VNCH) và Đỏ (CHXHCNVN)
rồi đặt thêm hình 2 bàn tay nắm nhau vào giữa nữa, vừa rũ bỏ được kiểu cờ sao vàng (Biểu tượng của cờ tỉnh Phúc Kiến, Trung Quốc, vừa hàn gắn được vết thương chiến tranh "nồi da xáo thịt" trước kia để cùng nhau chống kẻ thù chung TQ, cứu nguy Đất nước, chấn hưng Dân tộc. Đây là ý tưởng của TSB, khôngg biết có ai đồng tình không?



Đất nước cần, không phải mầu cờ Đỏ
Không hẳn mầu Vàng, vì đã đổ chính quyền
Nếu khát vọng cho Tổ Quốc bình yên
Nửa Vàng, Đỏ - nối liền lòng nhân ái
Hai mầu hòa trộn, tìm ra lẽ phải
Cùng chung tay Công Lý mãi tôn thờ
Vì Dân Tộc, hoàn thiện mọi ước mơ
Không bạo động, không “nằm chờ sung rụng”
Qui tụ lòng dân theo con đường đúng
Không tạo chiến tranh, sử dụng tình người
Chống cường quyền, bảo vệ Đất nước thôi
Chiếm cảm tình dân khắp trời Nam, Bắc
Không chống nhau, để tự hóa thành giặc
Không cực đoan gieo rắc những nghi ngờ
Dẫn dắt Dân Tộc vươn tới ước mơ
Trọng Chân Lý, hai mầu cờ đoàn kết
Hình đôi bàn tay nắm nhau thêu dệt
Nghĩa bao dung, quên hết mọi hận thù
Vàng, Đỏ liên minh – bền vững ngàn thu
Mục đích chung – Chống kẻ thù Trung Quốc!
Dốc lòng vì Dân, tất cả cho Nước
Cho tương lai con cháu được an bình
Dẫu thân tù đầy, hay chịu hy sinh
Noi gương Ông Cha, quên mình tranh đấu!

TSB

Không thể mãi lùi!



Bừng bừng khí thế đấu tranh
Người Việt khắp chốn tụ thành bão giông
Bảo toàn quê Mẹ góp công
Chống lại Trung Quốc quyết không chịu lùi
Đuổi dàn khoan khỏi biển khơi
Đả đảo Trung Quốc chiếm trời nước Nam
Ỷ thế mạnh, cứ làm càn
Tầu chiến hùng hậu, dàn khoan ngông cuồng
Ngạo mạn chấn giữ biển luôn
Cấm dân đánh cá, chặn luồng giao thương
Việt Nam đã quá nhún nhường
Không thể lùi mãi, cứ trương “ôn hòa”
Chúng quyết chiếm biển của Ta
Cô lập kinh tế, tạo đà hiếp dân
Bao năm giả dối “tình thân”
“Anh em 4 tốt” để dần nuốt Ta
“Bạn vàng” đảng vẫn ngợi ca
Giờ thành quỉ dữ được đà cuồng ngông
Oán trải năm tháng chất chồng
Núi xương sông máu “ghi công” bọn Tầu
Hận này nhớ mãi ngàn sau
Quyết tâm vệ Quốc, cùng nhau xuống đường
Lòng yêu nước phải biểu dương
Bày tỏ ý chí không nhường bọn gian
Cho chúng biết, nếu làm càn
Việt Nam đứng dậy đập tan kẻ thù
Truyền thống Dân Tộc ngàn thu
Cháu con tiếp bước cho dù yếu hơn
Quyết sống mái, dẫu mất – còn
Bảo vệ Tổ Quốc Giang Sơn yên bình!


Tiếng Sóng Biển

Sonntag, 22. Juni 2014

MẮNG TẬP CẬN BÌNH

HUỲNH NGỌC CHÊNH: MẮNG TẬP CẬN BÌNH: (Thơ anh trai tôi) Ta bảo này Tập Bốn nghìn năm đi guốc bụng mày Chẳng qua. Cười. Khốn nạn vài mươi năm tưởng dài Bất quá. Một đêm say....

BLOGGER VIỆT CỘNG VÀ BLOGGER TÀU CỘNG NÓI VỀ NƯỚC MỸ

HUỲNH NGỌC CHÊNH: BLOGGER VIỆT CỘNG VÀ BLOGGER TÀU CỘNG NÓI VỀ NƯỚC ...: NƯỚC MỸ CÓ THỂ MẤT BẤT CỨ LÚC NÀO  Nguyễn Tường Thụy Hôm đến thăm tòa soạn báo Người Việt ở California, một chị trong Ban biên tập h...

Sonntag, 15. Juni 2014

Chúng ta không thể lùi

Hôm nay ở Berlin, người Việt ở Đức lại tụ về để biểu tình, diễu hành đến trước Đại sứ quán TQ phản đối việc TQ đặt dàn khoan vào vùng biển VN. Thực tế, TQ đã "gm" dần VN từ bao năm nay rồi. Bây giờ chúng ta không thể lùi nữa. Không thể chỉ chống dàn khoan TQ, mà phải chống lại cả những kẻ tiếp tay cho giặc, âm mưu bán nước nữa.

Người dân trong nước biểu tình chống TQ bị chính quyền đàn áp suốt từ 2007 tới nay

Bừng bừng khí thế đấu tranh
Người Việt khắp chốn tụ thành bão giông
Bảo toàn Quê Mẹ góp công
Chống lại Trung Quốc quyết không chịu lùi
Đuổi dàn khoan khỏi biển khơi
Đả đảo Trung Quốc chiếm trời nước Nam
Ỷ thế mạnh, cứ làm càn
Tầu chiến hùng hậu, dàn khoan ngông cuồng
Ngạo mạn chấn giữ biển luôn
Cấm dân đánh cá, chặn luồng giao thương
Việt Nam đã quá nhún nhường
Không thể lùi mãi, cứ trương “ôn hòa”
Chúng quyết chiếm biển của Ta
Cô lập kinh tế, tạo đà hiếp dân
Bao năm giả dối “tình thân”
“Anh em 4 tốt” để dần nuốt Ta
“Bạn vàng” đảng vẫn ngợi ca
Giờ thành quỉ dữ được đà cuồng ngông
Oán trải năm tháng chất chồng
Núi xương sông máu “ghi công” bọn Tầu
Hận này nhớ mãi ngàn sau
Quyết tâm vệ Quốc, cùng nhau xuống đường
Lòng yêu nước phải biểu dương
Bày tỏ ý chí không nhường bọn gian
Cho chúng biết, nếu làm càn
Việt Nam đứng dậy đập tan kẻ thù
Truyền thống Dân Tộc ngàn thu
Cháu con tiếp bước cho dù yếu hơn
Quyết sống mái, dẫu mất – còn
Bảo vệ Tổ Quốc Giang Sơn yên bình!


Tiếng Sóng Biển

http://nguoivietdiendan.com/vi/news/Chinh-Tri/Man-kich-doc-ac-va-tan-nhan-2307/

http://nguoivietdiendan.com/vi/news/Chinh-Tri/Ai-la-phan-dong-2301/