Seiten

Samstag, 17. Mai 2014

Hãy học tập dân Nhật!

Mấy ngày nay lang thang trên mạng, thấy cảnh công nhân mình từ chỗ biểu tình ôn hòa để chống quân Trung Quốc xâm phạm biển của Việt Nam, bày tỏ lòng căm phẫn những kẻ cướp nước, sau đó dễ dàng bị một nhóm người xấu khích động, lôi kéo xông vào đập phá các công ty, xí nghiệp vốn nước ngoài, trong đó có cả công ty của Nhật, Singaporer, Đài Loan....mình buồn cho sự ấu trĩ của khối công nhân vốn được mệnh danh là "nòng cốt" này quá. Họ đang phá hủy lòng tin của các nhà đầu tư, tự hất đổ bát cơm chính mình. Đã vậy, một số người còn lao vào thi nhau hôi của..... Những hình ảnh đó được loan truyền trên mạng với tốc độ chóng mặt và thật xấu hổ, khi một bạn người Đức hỏi mình: "Việt Nam chắc dân còn quá nghèo và ít học, nên mới tranh thủ lúc biểu tình đập phá để "ăn cắp đồ"?". 
Chợt nhớ tới cảnh Nước Nhật tan hoang trong hoạn nạn vì động đất, sóng thần và nhà máy điện nguyên tử bị dò rỉ..... Hàng ngàn người trong phút chốc mất sạch tất cả. Nhưng họ không hôi của, không cướp bóc, không chen lấn mặc dù có những siêu thị mở cửa cho mọi người vào lấy đồ về dùng tạm. Không một ai tham lam lấy quá nhiều vì còn nghĩ tới người vào sau. Câu chuyện 1 "chú bé 9 tuổi và gói lương khô" dưới đây hồi đó đã làm tôi bật khóc như người cảnh sát gốc Việt kia. Thật đáng nể phục đức bền bỉ chịu đựng, kỷ luật, kiên cường và có lòng tự trọng cao của người dân Nhật Bản, ngay cả khi còn là 1 đứa trẻ. Có lẽ vì vậy, họ đã vươn lên nhanh chóng từ đống đổ nát, điêu tàn sau thế chiến thứ 2 để trở thành một cường quốc đáng tự hào như ngày nay.
Tôi cứ ước, giá dân VN học được một phần rất nhỏ thôi, lòng tự trọng Dân tộc từ người Nhật. Giá được như vậy, chúng ta đã tiến rất xa rồi!



Nước Nhật yên bình, đang đà phát triển
Bỗng từ đâu tai họa đến kinh hoàng
Sóng thần dâng, cả thành phố tan hoang
Trong phút chốc, hàng ngàn người nghèo khó
Không đồ ăn, không còn gì để ở
Không chiếu chăn, không cả chút tiền còm
Bao gia đình tan tác, đi tìm con
Những đứa trẻ, không còn cha mẹ nữa
Nuốt dòng lệ, lặng thầm trong đau khổ
Giấu gương mặt buồn, họ cố gắng đứng lên
Trật tự xếp hàng, chờ nhận chút gì thêm
Cho cuộc sống tạm êm qua khủng hoảng
Không xáo trộn, không tranh giành, hoảng loạn
Không cả lời than hay khóc lóc vật nài
Cứ lặng lẽ bình tĩnh, chẳng hề sai
Như nước Nhật, mặt trời hoài tỏa rạng.

Những chàng trai - Ôi! những gương mặt sáng
Thanh thản ra đi vào cái chết cứu người
Biết rằng xông pha, khoác bệnh tật suốt đời
Dư âm nguyên tử, sẽ không rời họ nữa
Dấn thân vào trận, số phận treo đâu đó
Vẫn thản nhiên tự nguyện… „Có - sẵn sàng!“

Mỗi tấm lòng rộng mở, cưu mang
Chìa bàn tay, giúp cho ngàn người khác…
Sự bình tĩnh, cả thế giới kinh ngạc
Đáng khâm phục thay, ý chí khác thường!
Một Dân tôc ẩn chứa những đau thương
Nhưng kiên cường vươn lên từ đổ nát….

Xin gửi chân tình, kính nể về Bạn
Các em thơ, cho cả những người già
Gửi anh chị, những trân qúi thiết tha
Mong nước Nhật mãi mãi là gương sáng!


TSB

Cậu bé và gói lương khô

Tối hôm động đất và sóng thần xảy ra trên đất nước Nhật (11/3/2011), một PV thường trú tại Nhật được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho người bị nạn. Trong số những người rồng rắn xếp hàng có một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà cậu lại xếp hàng cuối cùng, sợ đến phiên của em thì chẳng còn thức ăn, anh PV chạy lại hỏi thăm.
Người dân Nhật Bản xếp hàng dài nhận cứu trợ nhưng rất ý thức và trật tự.
Cậu bé kể đang học ở trường. Từ ban công lầu 3 của trường cậu nhìn thấy chiếc xe và người cha bị nước cuốn trôi vì động đất và sóng thần xảy ra, cha của cậu lại làm việc gần đó chạy đến trường. Chắc chắn ông đã chết rồi. Anh PV hỏi mẹ đâu? Cậu bé nói nhà nằm ngay bờ biển, mẹ và em của mình chắc cũng không chạy kịp.
Cậu quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe anh PV hỏi đến người thân. Nhìn thấy cậu bé bị lạnh, anh PV cởi áo khoác trùm lên người cậu. Vô tình bao lương khô, khẩu phần ăn tối của anh bị rơi ra ngoài. Anh nhặt lên đưa cho bé và nói: "Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói".
Cả thế giới phải khâm phục người Nhật Bản về "văn hóa" đối phó với thảm họa
Đứa bé nhận túi lương khô, khom người cảm ơn. Tưởng cậu sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm, để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi quay lại xếp hàng. Ngạc nhiên vô cùng, anh PV hỏi: "Tại sao con không ăn mà lại đem đặt vào đó?" Bé trả lời: "Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ...!"
Đến lúc này, anh PV phải vội quay mặt đi chỗ khác khóc để mọi người không nhìn thấy. Thật cảm động. Không ngờ một đứa nhỏ 9 tuổi, mới học lớp 3 đã có thể dạy một bài học làm người trong lúc khốn khó nhất. Một bài học vô cùng cảm động về sự hy sinh.
Còn đây là hình ảnh sau thảm họa kép ở Nhật Bản
Một dân tộc với những đứa trẻ 9 tuổi đã biết nhẫn nại, chịu gian khổ và chấp nhận hy sinh cho người khác, chắc chắn là một dân tộc vĩ đại. Đất nước Nhật Bản thời điểm đó, đang ở trong những giờ phút nguy cấp nhất của sự điêu tàn, nhưng chắc chắn sẽ hồi sinh mạnh hơn nhờ những công dân biết hy sinh bản thân ngay từ tuổi niên thiếu.

Keine Kommentare:

Kommentar veröffentlichen